Kiều Diệp sờ sờ Đại Hắc đang ngồi trên xe.
“Đúng vậy, nếu không thông minh ta cũng sẽ không muốn chúng nó.”
Thuận thế ném một viên thuốc màu mật ong vào trong miệng Đại Hắc. Đây thật ra là viên thuốc được trộn  từ mật ong linh thủy, cũng là dùng để huấn luyện hai con trâu rừng. Biểu hiện tốt thì cho ăn một viên, nếu không mỗi lần nàng đều lấy nước linh tuyề để huấn luyện, lâu dần sẽ có người nhìn ra điểm không thích hợp.
Mật ong này là gần đây nàng lên núi tìm được. Nàng còn để Lục Thiều làm mấy cái thùng nuôi ong giúp. Sau đó xách theo lên núi, ở trong hộp ong bỏ thêm không ít linh thủy. Thành công hấp dẫn mấy tổ ong mật vào ở tronh thùng nuôi ong, nàng xách về nuôi ở trên núi hoang đã mua.
Trên núi có không ít hoa dại, có thể để cho chúng nó hút mật. Bất kể là sau này làm mỹ phẩm dưỡng da, nặn một số thuốc viên, đều không thể tách rời khỏi mật ong và sáp ong.
Hiện tại người nuôi ong lấy mật vô cùng ít, huyện thành cũng không có nhìn thấy người chuyên môn làm cái này. Trong chợ có bán mật ong, đều là thôn dân trên núi gặp, chọc được. Chỉ dựa vào lượng mật ong rừng thì không đủ, giá tiền lại cao, cho nên còn phải tự mình nuôi.
Chờ trồng xong dược liệu và cây ăn quả trên núi, vừa vặn những ong mật này cũng được linh thủy tẩy rửa qua một lần, phẩm chất ong mật bồi dưỡng ra được sẽ rất tốt. Đến lúc đó có thể nuôi ong với số lượng lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play