Lục Thanh Vinh còn có chút hối hận, hôm nay hưu mộc không nên ở nhà.
“Nương, người đang làm gì vậy? Ta làm sao có thể cảm thấy ngài chướng mắt, càng không có khả năng không chứa được ngài.”
Hắn vội vàng đứng dậy, kéo lão thái thái: “Ta cầu ngài đừng làm rộn.” Nếu như bị hàng xóm bên cạnh nghe được, không biết sẽ truyền thành dạng gì.
Lục lão thái thái không đứng dậy, ngồi khóc một hồi. Chờ Lục Thanh Vinh và Úc Uyển Chi luôn xin lỗi chịu thua, lúc này mới chậm rãi để tiểu nhi tử kéo ngồi lên ghế. Ngoài miệng còn chưa ngừng lại: “Các ngươi cái đồ bất hiếu mất lương tâm này...”
Lục Thanh Vinh có chút muốn điên rồi nhưng lại không dám nói cái gì trêu chọc đến lão thái thái. Đây là mẹ ruột của hắn, hắn có thể làm sao bây giờ? Vì sao hắn không thể sinh ra ở nhà giàu sang, có một mẹ ruột tri thư đạt lý, haiz!
Lão thái thái mắng mệt mỏi, liền bảo Lục Châu Lam rót nước cho bà.. Ngoại trừ lăn lộn Úc Uyển Chi ra, lão thái thái cũng thu thập ả con hoang này không ít.
Bà có thể cảm giác được hai tiểu bạch nhãn lang đối với mình có oán khí rất lớn, thậm chí mang theo chút hận. Thật sự là nuôi uổng công nhiều năm như vậy, cho nên đối phương càng như vậy, lão thái thái càng phải giày vò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT