Như chứng minh lời Kiều Diệp nói, Tiểu Ngưu lại dùng đầu trâu cọ vào cánh tay của nàng.
Kiều Diệp cười vỗ vỗ đầu của nó: “Bé ngoan, trở về cho các ngươi đồ ăn ngon.” Tiểu ngưu liền kêu "Mu mu", như là đang đáp lại nàng.
Các thôn dân thấy mà lấy làm kỳ lạ không thôi, cũng có người sinh tiểu tâm tư. Nếu trâu rừng trên núi này đều ngoan như vậy, vậy bọn họ cũng có thể đi bắt mấy con để nuôi.
Một con nghé con nửa lớn, lại cường tráng như vậy, kích thước không khác trâu trưởng thành mà nhà người bình thường nuôi là bao. Nếu đi mua, ít nhất cũng phải tốn mười lượng bạc, mua không nổi.
Có người nói: “Con trâu rừng này thật ngoan, tức phụ Ngũ Lang ta cũng thử xem?”
Kiều Diệp biết bọn họ nghĩ gì, vì vậy cười nói: “Bọn chúng chỉ ngoan với ta như vậy, không có khả năng để các ngươi sờ. Nhưng ngươi cũng có thể thử xem.”
Nàng có sức mạnh cùng kỹ xảo đối phó hai con trâu rừng, còn có linh thủy dụ dỗ chúng nó. Cho nên mới có thể thu phục mang về nhưng các thôn dân muốn đi thâm sơn bắt một con trâu rừng thu phục để nuôi, vậy cơ bản là không đùa được. Cho nên phải để cho bọn họ biết, trâu rừng chính là như A đại thúc nói không có khả năng nuôi trong nhà mà. Có thể nuôi cũng chỉ là loại trường hợp đặc biệt này của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT