Kỷ Tùng Bách cũng không kinh ngạc bất ngờ. Trước đó hắn đã biết, Lục Thiều cũng đưa nhang muỗi và nến cho huyện lệnh đại nhân.
Huyện lệnh đại nhân còn ở trước mặt cha hắn mời người đi thưởng nến uống rượu.
Hắn dở khóc dở cười: “Ta biết ngay mà, muốn bao hết không dễ dàng. Được rồi, nếu Huyện thái gia muốn, vậy ta chỉ cần một nửa. Thiều đệ, sau này các ngươi làm đi, ngàn vạn lần phải giữ lại cho ta nhiều một chút. Huyện thái gia hẳn là muốn mua đi tặng người, cha ta cũng muốn mua một ít đi tặng người.”
Hắn thở dài: “Những thứ ta lấy đi hôm nay còn chưa đủ để cha con chúng ta cướp đâu.”
Xem ra, trước đó dự tính mỗi loại đều phải cất ba hộp, hiện tại chỉ có thể cất trước mỗi loại một hộp. Chờ sau khi cha hắn xem xong, hắn lại cướp mỗi loại một hộp. Đến lúc đó hắn cầm mỗi loại một hộp đi khoe khoang.
Mặt khác đưa đến nhà vị hôn thê ở phủ thành, hiếu kính nhạc phụ nhạc mẫu, lại để vị hôn thê cũng cao hứng.
Lục Thiều nhún vai: “Vậy cũng không có cách nào, làm cái này tương đối chậm. Chúng ta cố gắng làm nhiều một chút cho ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT