Nắm tay càng lúc càng siết chặt, đôi mắt vốn dĩ có chút động tình của Tư Cận Trạch bây giờ lại trở nên lạnh lùng.

Tay lại vẫn nhẹ nhàng như cũ vuốt ve mái tóc của cô, “Em nghỉ ngơi cho tốt, ...…anh ở phòng ngay bên cạnh, em gọi một tiếng, anh sẽ qua.”

"…… Được."

Tư Cận Trạch đi ra ngoài.

Nhiễm Mộ Tầm nhìn xung quanh một lúc, giây tiếp theo, giọng nói của Tiểu Phong Tử liền truyền đến trong đầu:

"Ký chủ, tôi khuyên cô không nên nhìn xung quanh. Bên trong và bên ngoài căn phòng này, bao gồm cả phòng tắm ...... đều được trang bị camera."

Nói cách khác, cô đang làm gì, hắn đều biết!

Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm rủa thầm một tiếng: Tư Cận Trạch, ngươi cái đồ biến thái!

Tiểu Phong Tử: "Ký chủ, hiện tại hắn đang ở phòng bên cạnh xem cô."
"......"

Nhiễm Mộ Tầm trên mặt cơ bắp đều run rẩy, xem ra cô chỉ có thể ngoan ngoãn đi ngủ một giấc.

Càng tệ hơn là, hiện giờ đôi mắt của cô rõ ràng đã nhìn thấy được, mà cô lại phải tiếp tục giả vờ như không nhìn thấy gì.

Con ngươi trống rỗng nhìn thẳng về phía trước, hai tay mò mẫm tiến đến giường, cô nằm xuống, lại lần mò xung quanh một lúc, cuối cùng cũng tìm được chăn, đem chăn đắp lên, che đi khuôn mặt.

May mắn có chăn, cô có thể giả vờ như mình đã ngủ rồi.

Muốn ngăn cản thế giới này tan vỡ, liền không thể để nam chính chết giống như trong nguyên tác được, Tư Cận Chi đến nay còn không có xuất hiện, đột nhiên cô có chút lo lắng, hắn sẽ không bị tên biến thái Tư Cận Trạch kia giết rồi chứ?

Trong lòng hỏi hệ thống, Tiểu Phong Tử nói: “Cũng không khác biệt lắm, nam chính bị Tư Cận Trạch đưa tới một hòn đảo biệt lập ở Nam Phi, hiện còn đang bị thương, vẫn còn nằm trên giường bệnh…. Nhưng chỉ cần một câu nói của Tư Cận Trạch, hắn có thể mất mạng bất cứ lúc nào.”

Nhiễm Mộ Tầm trong lòng có chút vô lực.

Cô phải đồng thời công lược tên biến thái Tư Cận Trạch, đồng thời cũng phải tìm cách ngăn hắn giết Tư Cận Chi.

Nhưng hiện giờ, Tư Cận Chi còn đang ở trên hòn đảo nhỏ ở Châu Phi, nó đã vượt quá tầm với của cô, thành thật mà nói, bản thân cô bây giờ còn khó bảo toàn. Nếu không phải cô bị mù, đem Tư Cận Trạch nhận thành Tư Cận Chi, thì tám phần có lẽ Tư Cận Trạch đã sớm chịu không được mà cầm tù cô rồi.

Nghĩ đến đây, toàn thân cô liền run rẩy.

Không được, không được, đau đầu quá, cô phải đi ngủ trước, để tinh thần được nghỉ ngơi một đêm.

Nhắm mắt lại, Nhiễm Mộ Tầm chìm vào giấc ngủ.

Nhưng cô ngủ chưa đến một giờ liền đã tỉnh lại!

Một bàn tay to đang ôm chặt lấy eo cô, gần đến nỗi cô có chút thở không nổi.
Bởi vì như vậy nên cô mới tỉnh lại?

Không cần nghĩ cũng biết, chủ nhân của bàn tay này là ai!

Tên biến thái Tư Cận Trạch này.

Nhưng mà, cô cũng không dám cử động.

Đêm hôm khuya khoắt, trai đơn gái chiếc cùng nằm trên giường, cô lại nhận nhầm hắn với vị hôn phu của cô Tư Cận Chi, nếu không cẩn thận lau súng cướp cò, để hắn biết cô tỉnh, thì thật không biết hắn sẽ làm gì cô.

Thật là quá khó cho cô rồi!!

Nhiễm Mộ Tầm cả người cứng đờ, thậm chí cô còn không dám nuốt nước bọt.

Người đàn ông đem cô ôm vào lòng, đầu hắn vùi vào giữa cổ cô.

Hơi thở vững vàng có lực của hắn phun lên xương quai xanh của cô, giọng nói tràn đầy dục vọng, "Em là tiểu yêu tinh được thượng đế phái tới tra tấn anh sao? Thật muốn xé rách quần áo của em, nếm thử mùi vị của em..."

Trong bóng tối, đồng tử Nhiễm Mộ Tầm đột nhiên co rụt lại!

Cơ thể của cô ...... Cư nhiên bởi vì lời nói của hắn…

Liền nổi lên phản ứng!

Chết tiệt, tại sao cô không dứt khoát ngủ chết đi, như thế nào lại tỉnh vào lúc này?

Bây giờ...

Là thật sự không cần ngủ nữa!

Hiện giờ người cô không gì khác đang đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, Nhiễm Mộ Tầm cảm giác lúc này cơ thể như bị kim châm, toàn thân cực kỳ khó chịu, liền cử động một chút đều không dám.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play