*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tiệc tối tiếng người ầm ỹ, Yến Trình không rảnh phân tâm, vội nhắn cho Tiêu Tấn một câu em đang bận, lát nữa nói sau rồi tập trung vào quay chụp.

Trong lúc đó thỉnh thoảng có vài minh tinh mà cậu không quen biết đến bắt chuyện, thấy Yến Trình quay video đẹp cũng mời cậu hỗ trợ quay video để đăng.

Yến Trình bận rộn không dừng được tay, người khác vội vàng tiệc rượu xã giao, cậu thì bận quay video, cứ một lúc là Weibo lại có bài mới.

Tiêu Tấn cầm máy truyền tin, thấy Yến Trình không ngừng đăng bài mới, rõ ràng là mình bị bơ.

Nhất thời không nói gì.

Trợ lý ở cạnh liên tục lau mồ hôi, mặt tỏ vẻ 囧.

Tiêu Tấn im lặng, một lát sau tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình.

Lần đầu tiên bị Yến Trình tạm thời bơ, hóa ra cảm giác là như vậy. Tiêu Tấn không nói được tâm trạng thế nào, không quá thoải mái.

Hắn lướt WeChat, nghiêm túc đọc lịch sử chat của mình và Yến Trình.

Lịch sử chat của Tiêu Tấn rất ít ỏi, ngược lại Yến Trình chịu khó nhắn tin, uống trà sữa ăn bánh ngọt ở quán cũng phải nhắn cho hắn.

Yến Trình lên lớp lỡ giờ về cũng báo cho hắn, tiểu Bạch thế nào, cậu mua đồ chơi ở cửa hàng thú cưng, những chuyện sinh hoạt linh tinh vụn vặt, thoạt nhìn đều là chuyện không quá quan trọng, mà cậu không ngại phiền chia sẻ cho Tiêu Tấn. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

WeChat lặng lẽ của Tiêu Tấn nhiều thêm sắc thái sinh hoạt ấm áp, đều là Yến Trình chậm rãi bỏ thêm vào trong sinh mệnh đơn điệu khô khan của hắn. Hắn đọc hết tất cả các tin nhắn, mà xưa nay chưa từng nhắn lại cho Yến Trình quá nhiều.

Yến Trình lẩm bẩm lải nhải gửi cho hắn sáu, bảy tin nhắn, Tiêu Tấn nhắn lại dựa vào lượng công việc, lúc nghỉ ngơi mới đáp lại, hoặc là dùng câu nói như vừa nãy của Yến Trình nói mình vẫn đang làm việc, cậu chưa từng oán trách lấy nửa lời.

Tiêu Tấn ý thức được dường như kiểu giao lưu này của hai người có vấn đề, lần đầu tiên mình cảm thấy bị bơ thì tâm trạng không vui, mà lúc thường Yến Trình nhắn nhiều tin như vậy mà chỉ nhận được tin nhắn ngắn gọn của mình, liệu có suy nghĩ hay không?

Trợ lý thấy mặt sếp thâm trầm, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không dám nói không dám hỏi.

Tiêu Tấn bỗng nhiên chỉ vào máy truyền tin, chọn bừa một đoạn, Yến Trình nhắn cho hắn bốn, năm tin, lúc đó hắn trả lời một câu.

"Nếu như hai người hẹn hò, tôi nhắn lại ít như vậy liệu em ấy có thấy không vui không?"

Trợ lý cẩn thận từng li từng tí một liếc nhìn một cái, những hàng chữ của phu nhân tương lai của sếp rất lạc quan hoạt bát, gõ chữ mà cuối câu toàn là nha, ạ, oa, còn kèm thêm cả sticker đáng yêu.

Lại xem sếp cẩn thận tỉ mỉ đáp, vài chữ thôi mà còn dùng dấu chấm tròn nghiêm cẩn kết thúc, tác phong đúng kiểu cán bộ già.

Nhưng trợ lý không dám trách sếp, chỉ dám uyển chuyển tiết lộ bí quyết hẹn hò.

"Hai người yêu đương thì không cần cho đi ngang nhau nhưng ít nhất phải để bên kia cảm thấy mình không bình tĩnh, không thì giống bạn bè, đồng nghiệp nói chuyện luôn rồi."

Tiêu Tấn trầm tư.

Trợ lý lau mồ hôi.

Đã quen với tác phong nghiêm cẩn đoan chính của sếp, anh cũng chẳng nghĩ ra lúc nói chuyện với bé người yêu mà sếp dùng sticker đáng yêu, ngữ khí từ thì cứ nha ấy nhỉ.

Tiêu Tấn mở màn hình ra, lưu rất nhiều ảnh mà Yến Trình gửi cho mình, chậm rãi gõ chữ.

Tiêu Tấn: Anh sẽ về sớm, muốn ăn cơm với em.

Tiêu Tấn: Hết bận thì đi ngủ sớm nhé.

Lòng nói: Không nhắn lại cũng không sao.

Sau đó chọn một tấm ảnh mèo nhảy nhót mà lúc thường Yến Trình thích gửi, gửi đi.

Trợ lý thu hồi tầm mắt, giả vờ mù. Anh không thấy gì hết trơn.

Tiêu Tấn đọc lại tin nhắn một lần, cảm thấy nhắn ba tin đã không ít, nhìn qua cũng không có vẻ quá lạnh nhạt, hài lòng.

Vì vậy hắn lựa chọn không xem Weibo nữa, chỉ cần hắn không xem là không thấy được những người đàn ông xuất hiện trong video của Yến Trình.

*

Dư Tây uống rượu, buổi tối họ còn có liên hoan ăn khuya. Đến cuối tiệc tối, có không ít minh tinh về từ sớm, rất nhiều người ngày mai có việc phải làm, đều tranh thủ thời gian đến đây.

Dư Tây đưa ekip của cậu ta rời đi, ngồi xe mở video đêm nay ra.

Bảng hot search toàn tên nghệ sĩ, cậu ta chiếm liền ba cái, coi như thoả mãn. Ấn vào xem, thấy Weibo đứng đầu là video mà Yến Trình quay, dù cap ảnh ở góc độ nào cũng ăn ảnh, sắc đẹp vóc người không chê vào đâu được, anti không chê được, thoả mãn. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Yến Trình ngồi ở hàng cuối xe nhắm mắt dưỡng thần, trong hoảng hốt nghe có người gọi mình.

Dư Tây nói: "Cậu đổi sang nghề quay video đi, Weibo cậu nổi rồi."

Yến Trình quay quá nhiều video, cho nên ID Weibo của cậu cũng leo lên hot search, trước mắt vẫn ở no.17.

Cậu 囧.

Dư Tây gửi bao lì xì dày cho Yến Trình, cậu đi làm hai lần nhận được không ít, nghĩ thầm tiền dễ kiếm quá.

Yến Trình: "Cảm ơn sếp!"

Dư Tây cười ha ha: "Thật ra với gương mặt của cậu thì debut cũng chẳng sao, tôi thấy cậu live stream cũng rất nổi tiếng, nhà còn có điều kiện, làm gì phải đi chịu khổ."

Yến Trình: "..."

Dư Tây như thể nhìn thấu: "Tôi hiểu, người có tiền thích trải nghiệm cuộc sống."

Yến Trình cười cười.

Có lẽ với đại đa số người, gả cho người tốt là có nghĩa chim sẻ hóa phượng hoàng, cả đời không lo ăn uống làm con cá muối(*).

(Bắt nguồn từ tiếng Quảng Đông để hình dung người sa đọa, không có chí cầu tiến, cuộc sống bình thản tẻ nhạt, thậm chí là để hình dung người không thú vị - baidu)

Yến Trình ngẫm nghĩ, ở cạnh Tiêu Tấn làm một con cá muối ăn no chờ chết hay là kiếm tiền cùng đối phương, lựa chọn sau dễ làm cho cậu có được cảm giác thỏa mãn hơn.

Yến Trình cùng ekip của Dư Tây ở ngoài ăn khuya, xe riêng đưa cậu đến ngoài khu thập tam, đi bộ quay lại biệt thự, trời tối tĩnh lặng, AI ngồi ngay ngắn ở trên ghế salon trong phòng khách chờ cậu.

AI nói cho cậu biết Tiêu Tấn gọi điện về nhà hai lần, Yến Trình lấy ra máy truyền tin đã sập nguồn vì hết pin, đêm nay dùng nhiều quá, trước khi ra cửa quên sạc, bị sập nguồn mà cậu cũng không để ý.

Cậu sạc pin, đêm khuya mười một giờ, quá muộn, đành nhắn WeChat cho Tiêu Tấn.

Yến Trình thấy meme mèo mà Tiêu Tấn gửi, chọc chọc.

Đồ ngoài lạnh trong nóng này!

Vườn kỹ nghệ khoa học kỹ thuật tỉnh R, một đám người đi theo Tiêu Tấn. Họ có buổi họp đến khoảng hai giờ, văn kiện tư liệu đã chuẩn bị xong, mọi người đi đi lại lại giành giật từng giây, lại thấy người nắm quyền nhà họ Tiêu cầm máy truyền tin nhắn tin, còn xem thêm mấy lần.

Thần kỳ.

Không phải chưag từng họp với boss nhà họ Tiêu, nhưng trước giờ trước khi họp boss chưa từng xem tin nhắn.

*

Yến Trình một đêm ngủ ngon, buổi sáng thấy ba giờ sáng Tiêu Tấn nhắn hắn đi ngủ, cảm khái nhân công này vất vả quá.

Buổi sáng cậu cùng AI quét tước trong ngoài biệt thự một lần, phát sóng trực tiếp quét tước, dân mạng đã chán đến độ xem cậu làm vệ sinh mà xem say sưa ngon lành.

Yến Trình mua thêm không ít đồ dùng trong nhà, dân mạng được trồng cỏ(*), thi nhau chạy đi chốt đơn, còn có vài đồ chơi trên thực tế không dùng để làm gì mua về chỉ là tăng cường cảm giác hạnh phúc, Yến Trình đặt ở trước bàn làm việc của Tiêu Tấn, một người nghiêm túc như vậy làm việc trong hoàn cảnh đáng yêu như vậy, nghĩ là thấy buồn cười. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

(Từ ngữ mạng giới trẻ Trung Quốc hay dùng, ý chỉ hành động sản phẩm)

Buổi trưa cậu chạy đến siêu thị mua sắm, nghĩ trong nhà không có đồ gì đó, mặt hơi đỏ lên, chạy đi tìm mấy mùi trên kệ hàng.

Yến Trình bối rối, không biết Tiêu Tấn thích mùi nào, nên gần như cậu mua mỗi mùi một hộp. Lúc cậu tỉnh ra, hình như mua nhiều quá...

Lúc tính tiền, Yến Trình nỗ lực bình tĩnh thanh toán trong ánh mắt hâm mộ của nhân viên thu ngân, lần đầu tiên mua bao mà mua một túi lớn như vậy, cậu sai rồi, xấu hổ quá!

*

Sau buổi trưa, Yến Trình nhận cuộc gọi của ba Yến.

Ba Yến tìm nhà ở khu của cậu, có một căn nhà nguyên căn rất hợp muốn mua lại, mà nghĩ mình còn có con trai, thế là muốn nhờ cậu qua xem có hợp ý không.

Sau khi ba Yến ly hôn với Lưu Cần Nhã, ông cho bà ta căn biệt thự. Yến Trình biết mà không nói gì, tôn trọng quyết định của ba mình.

Buổi chiều Yến Trình đến chỗ ba Yến xem nhà, ba phòng ngủ một phòng khách, môi trường xung quanh cũng không tệ lắm, có công viên và bờ hồ, sinh hoạt giao thông đều coi như là tiện lợi, nhà ở đoạn đường giá cả không thấp.

Yến Trình nhìn ba mình, ba Yến nói: "Ba vẫn mua được nhà, đừng lo nghĩ." Lại nói, "Sau này chắc ba ở một mình bên này, có rảnh thì đưa Tiêu Tấn đến đây ăn bữa cơm." Nói xong, bổ sung, "Đương nhiên phải xem thời gian, cũng không nhất thiết phải đến đây."

Từ khi ba Yến phẫu thuật xong là gầy đi rất nhiều, Yến Trình khẽ gật đầu.

Ba Yến hỏi tình trạng gần đây của Yến Trình, cậu không nhiều lời, cơ bản hỏi một câu đáp một câu, hai ba con gặp mặt hai tiếng là tạm biệt. Yến Trình về biệt thự cho tiểu Bạch ăn, ăn cơm tối rồi live stream.

Mới tắm rửa xong, Yến Trình ngồi trước thiết bị phát sóng trực tiếp như một quả mật đào non gọt vỏ, không cần filter cũng rất đẹp.

Bình luận đều liếm mặt.

[ Yến Yến đừng làm streamer trang điểm nữa, chuyển sang mục sắc đẹp luôn đi. ]

[ Đúng đúng đúng, streamer mục sắc đẹp thoải mái lắm luôn, ngồi nói chuyện chờ lấy tiền, Yến Yến ngày ngày vừa trang điểm vừa review vất vả nha, thi thoảng còn phải chơi game với streamer gì đó, vất vả quá. ]

Yến Trình nghe dân mạng nói mà không nhịn được cười, đùa mấy câu.

Mười giờ tối, dân mạng ào vào xem trước khi ngủ, Yến Trình định live stream đến mười một giờ rưỡi rồi offline.

Phòng khách, AI đang định tắt đèn phòng khách, cửa có tiếng động. Tiêu Tấn đi vào, trên quần áo còn có vài giọt tuyết mỏng.

Bên ngoài tuyết đang rơi.

AI đến trước mặt hắn, hỏi có cần chuẩn bị đồ ăn khuya không, Tiêu Tấn nhấc tay, áo khoác chưa cởi đã lên tầng.

Cửa phòng ngủ của Yến Trình không đóng, Tiêu Tấn nhẹ tay đẩy cái là mở ra.

Yến Trình đeo tai nghe không để ý duỗi người, mãi đến khi bình luận toàn oa oa oa đại boss XJ gì đó, cậu quay đầu nhìn lại, thấy người đàn ông nào đó buổi trưa mới nói buổi tối có cuộc họp giờ lại xuất hiện trước mặt mình. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Yến Trình: "Ủa, sao anh bỗng..."

Lời còn chưa nói hết, Tiêu Tấn nâng mặt Yến Trình lên, mang theo hơi lạnh, hơi cúi người.

Bóng tối phủ xuống mặt, vụn tuyết nhỏ trên vai rơi vào mi mắt Yến Trình, xúc cảm lạnh lẽo làm cho cậu nhanh chóng híp mắt lại, hình thành đối cực khác với cảm giác ấm áp trên môi.

Màn hình chỉ có thể nhìn thấy nửa khuôn mặt ngẩng lên để hôn môi của Yến Trình, cùng với một khuôn mặt anh tuấn chỉ lộ được sống mũi.

[????? ]

[?????? ]

[ Ơ ủa????? ]

[ Hello?? Live stream mà giết chó là sao thế?? ]

Tác giả có lời muốn nói: Tiêu Tấn: Anh ngọt không?



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play