Chương 436: Hoàn Chính Văn!
Dương Mẫn bề ngoài vẫn đối xử với cô như trước, cười đón cô vào nhà, đích thân bưng một bát lê chưng đường phèn cho cô uống, lại bảo dì Lưu bế Nĩu Nĩu, còn bà thì không thèm đưa tay ra. Chu Đan Đan miễn cưỡng nở nụ cười chào hỏi, sau khi cúi đầu xuống thì trong lòng vô cùng khó chịu. Ngày trước cô cũng là chủ nhân của ngôi nhà này, hôm nay đến lại giống như bị coi là khách, ngay cả em chồng đã lấy chồng cũng tự tại hơn cô.
Nhưng bây giờ không ai để ý đến cảm nhận của cô cả, Tô Vũ nghe nói em gái bây giờ làm hậu cần trong quân đội, trước đây anh cũng từng làm hậu cần trong nhà máy dệt một thời gian, nên rất hứng thú trò chuyện với Tô Ngọc Kiều. Lục Kiêu ở bên cạnh tận tụy bế An An im lặng lắng nghe, Dương Mẫn sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Chu Đan Đan thì đi đến bế An An trong lòng trêu chọc, cả nhà hòa thuận vui vẻ.
Tô Ái Hoa bị bạn gọi đi uống trà ở ngoài tiệm, lúc về còn mua cho mấy đứa trẻ kẹo hồ lô và bánh lăn bột nếp, Tô Ngọc Kiều làm nũng nói cô không phải người ba yêu nhất rồi, ngay cả đồ ăn vặt cũng không có phần của cô. Mãi đến khi Tô Ái Hoa bất đắc dĩ lại móc ra một gói kẹo vừng đen mới đánh lạc hướng được cô.
Ăn cơm xong, Tô Vũ đưa Chu Đan Đan đi, Dương Mẫn đứng dậy tiễn họ ra cửa, nhìn thấy trên mặt Chu Đan Đan mang theo vẻ lưu luyến và hối hận, trong lòng cười khẩy, lắc đầu không nói gì, chỉ dặn dò con trai trên đường đi chậm một chút, rảnh thì nhớ về ăn cơm.
. . .
Mùng Năm, Tô Ngọc Kiều hiếm khi lại ngủ dậy muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT