Chương 258:
Tô Ngọc Kiều đã dự định đợi có cơ hội cô sẽ mua nửa con lợn, đến lúc đó sẽ để bà Hảo làm nhiều thịt gác bếp, lạp xưởng, cô gửi về thủ đô cho ba mẹ và mẹ chồng nếm thử đặc sản nơi đây. Sau khi chọn xong bốn con lợn, đội trưởng gọi người mổ lợn trong thôn đến xử lý trực tiếp rồi đưa đến đơn vị. Nhìn những người đến giúp đã mở chuồng lợn chuẩn bị vào bắt lợn, hai cô gái Tô Ngọc Kiều và Mao Giai Mẫn không thích xem cảnh tượng này lắm, liền nói một tiếng với đại đội trưởng, lui ra ngoài cùng.
Vì nuôi lợn có mùi hôi, còn phải ủ phân lợn, nên chuồng lợn được xây dựng ở chân núi cách xa làng, cách đó không xa là một khu rừng rậm. Hai người tìm một chỗ râm mát dưới tán cây nhỏ ngồi đợi, Mao Giai Mẫn lấy bình nước mang theo trống một ngụm.
Cô quay đầu nhìn Tô Ngọc Kiều đang cúi xuống nhận ra một loại quả mọng không xa. Hôm nay cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay cô bẻ màu trắng sữa, kết hợp với một chiếc váy xòe màu xanh nhạt, đi một đôi giày da đen đế bằng. Gió nhẹ thổi bay dải băng ren màu trắng tỉnh khiết trên đuôi tóc cô ấy, khuôn mặt nghiêng trắng trẻo xinh đẹp, nụ cười trên khóe môi khiến một cô gái như cô ấy cũng có chút ngây thơ. Tô Ngọc Kiều hái một nắm quả dại đã ăn trước đó, quay người định đưa cho Mao Giai Mẫn cùng ăn, quay đầu lại thấy cô ấy đang trong trạng thái ngẩn ngơ.
Cũng không biết đang nghĩ gì, bình nước quân dụng trên tay còn quên đậy nắp.
"Gia Mẫn, cô đã ăn loại quả dại này chưa?"
Giọng nói của Tô Ngọc Kiều kéo cô ấy trở về thực tại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play