Chương 23:
Tô Ngọc Kiều phủ nhận tất cả. Vốn chuyện có thể dừng ở đây nhưng sau đó có một học trưởng giúp cô rất nhiều. Để trả ơn anh ta, Tô Ngọc Kiều lại nhớ tới chỗ làm này, ai ngờ không biết Lạc Thu Nhã nghe nói chuyện này từ đâu mà lén sau lưng cô lấy danh tiếng của cô giới thiệu đi ứng tuyển.
Sau khi mọi chuyện đã thành mới đến trước mặt cô với một khuôn mặt đạo đức giả mù để xin lỗi. Lúc ấy Tô Ngọc Kiều nhìn cô ta cười nhạo nói cô ta cho rằng làm trợ lý chủ nhiệm là việc tốt sao?
Ai ngờ Lạc Thu Nhã cho rằng đó là chỉ là câu nói đe dọa cô nhường chỗ cho nên không chịu nghe. Kết quả sau đó không lâu cô ta lại đến trước mặt cầu xin cô, hy vọng cô hỗ trợ thoát khỏi người đó, còn đau khổ giải thích nguyên nhân cô ta lại muốn nhận công việc này.
Tô Ngọc Kiều lười can thiệp vào chuyện của người khác nhưng đối với Lạc Thu Nhã lấy danh nghĩa có quan hệ tốt với cô để tránh mặt người đó. Thường xuyên qua lại khiến hai người thật sự thân thiết vậy.
Lạc Thu Nhã thường xuyên tới tìm cô, Tô Ngọc Kiều không đủ kiên nhẫn nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ châm chọc cô ta vài câu.
Ở trong giấc mơ, Lạc Thu Nhã lấy danh nghĩa chị em tri kỷ đưa ra cho cô một ý tưởng tồi, mà không biết lúc đó Tô Ngọc Kiều có phải đầu óc bị con lừa đá hay không mà thật sự làm theo.
Thật ra chuyện này quên đi cũng không sao, cô cũng không trách được Lạc Thu Nhã bởi vì lựa chọn làm như vậy là do cô, ra kết quả gì cũng là chính cô làm ra.
Nhưng sự thật lại là chàng trai giả vờ là đối tượng kia lại cùng Lạc Thu Nhã hợp tác chuẩn bị lợi dụng cô. Rõ ràng anh ta là đối tượng của Lạc Thu Nhã, sau đó anh ta cố gắng làm bắt cá hai tay. Một bên tung tin đồn hai người ở bên nhau trong khi đang theo đuổi cô ta, chính là vì trói buộc cô để hút máu vì lợi ích của mình, còn rao tin lý do cô ly hôn là vì anh ta.
Sau khi Tô Ngọc Kiều phát hiện chân tướng thì tức giận muốn tìm bọn họ tính sổ. Sau đó Tô gia gặp chuyện nhưng cô không có thời gian, hiện tại cô còn nhịn được và không muốn tím Lạc Thu Nhã gây phiền phức cũng coi như tính khí cô tốt.
Bây giờ nhớ lại cô cũng có vài phần may mắn. May mắn cơn ác mộng kia đã đến báo cho cô, nếu không cô đã tìm một đối tượng Lạc Thu Nhã nói, cắm một chiếc sừng giả cho Lục Kiêu rồi lấy danh nghĩa tình yêu đích thực làm nháo loạn ly hôn với anh, vậy cho dù Lục Kiêu có thích cô hơn nữa có lẽ anh cũng sẽ tức đến chết.
Hoàn hảo, hoàn hảo, mọi thứ vẫn còn trong tầm tay cô.
…
Lúc này ở một nơi nào đó trong vùng núi cách Bắc thành hơn hai ngàn km, nơi này là nơi đóng quân trọng yếu của quân đoàn 27. Xung quanh núi sâu bao phủ, không phải người bản địa dẫn đường chắc chắn không dễ tìm được đường vào trong.
Tống Trường Tinh cầm một phong thư, cười suốt đường đi, vào văn phòng phó đoàn trưởng.
Sau khi gõ cửa hai lần, Tống Trường Tinh trực tiếp đẩy cửa ra:
"Lão Lục, mau xem ai gửi thư cho đồng chí này.”
Thư nhà ký tên Tô Ngọc Kiều được đặt lên bàn làm việc, người đàn ông cao to đang chăm chú xem báo cáo cũng không buồn ngẩng đầu lên.
“Haha, Này Lão Lục, tôi nói vậy mà cậu cũng có thể bình tĩnh như vậy. Cậu cũng không có hứng thú với thư người thương của mình sao?”
Tống Trường Tinh lại cầm thư lắc lư trước mặt anh thêm lần nữa và nhấn mạnh để cho anh tập trung nhìn ba chữ Tô Ngọc Kiều.
Lúc này Lục Kiêu mới có phản ứng lại.
Anh đặt bút xuống, đưa tay cướp lấy thư, ném thẳng vào ngăn kéo bên trái mà không thèm liếc nhìn một cái nào.
Người đàn ông có gương mặt đẹp trai lạnh lùng, lông mày sắc bén không hề động đậy.