Chương 122:
Tô Ngọc Kiều cũng không thân quen hai người, chỉ cười ngồi ở đó nghe, nghe xong còn tưởng rằng Trương Mai đã bỏ con ở quê nhà. Sờ vào tóc Tiểu Bảo, cô nghĩ dù có yêu Lục Kiêu thì cô cũng sẽ không bao giờ bỏ Tiểu Bảo một mình ở quê nhà.
Nghĩ đến đây, Tô Ngọc Kiều lại cảm thấy lo lắng, môi trường ở đây rõ ràng không có trường học tốt, Tiểu Bảo phải làm sao đây? Buổi tối chuẩn bị nấu ăn, cô nhớ tới Lục Kiêu lúc rời đi đã nói với cô vào buổi trưa sẽ mang bữa tối từ căng tin về, Tô Ngọc Kiều không muốn tự làm khó mình cũng không đốt lửa, cô chỉ là đã làm món rau, trộn cà chua mà Tiểu Bảo thích. Cà chua này được hái tươi vào buổi chiều trong vườn rau nhỏ do Trương Mai tự mình trồng, mỗi quả to hơn nắm tay, lớp vỏ mỏng thịt đỏ trông rất ngon.
Đáng tiếc Tiểu Bảo còn đang uống thuốc, Tô Ngọc Kiều không dám cho cậu bé ăn nhiều, cô lấy hai miếng cho cậu bé ngọt giọng rồi thôi, còn lại đi vào trong bụng cô hết.
Khoảng sáu giờ, Lục Kiêu trở về dưới rặng mây đỏ mang đồ ăn cho hai mẹ con đang mong chờ, tối nay có cơm chiên thịt xông khói, bắp cải xào, đậu hầm và một ít súp gà còn sót tại từ sáng. Tô Ngọc Kiều rất thích ăn cơm chiên thịt xông khói thái hạt tựu, nghe Lục Kiêu nói rằng đó là thịt lợn rừng được người trong nhà bếp bắt được trên núi năm ngoái hun khói, đó là đặc sản địa phương nên cô nghĩ nếu mua được thì tốt quá, cô muốn gửi về cho bố mẹ và bố mẹ chồng ở thành phố ăn thử.
Buổi tối, sau khi Tiểu Bảo ngủ say, Lục Tiêu kéo Tô Ngọc Kiều vừa mới tắm xong vào phòng bếp, đóng cửa lại.
Tường gỗ và cửa gỗ đều không cách âm nên Tô Ngọc Kiều cứ cắn vai anh không dám kêu, mãi đến khi trăng lên cao, Lục Kiêu mới bế cô rã rời trở lại giường tre nằm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play