Rất nhanh Quý Hành Tung cảm giác người bên cạnh không theo kịp bước chân của chính mình, anh vừa quay đầu lại phát hiện Chương Dạng đang đứng ở bên cạnh vườn hoa của viện điều dưỡng, cô đứng ở tại chỗ, cặp mắt mèo kia mang theo vài phần không hài lòng nhìn anh.
Quý Hành Tung sửng sốt, anh đi qua/Làm sao vậy? Không thoải mái à?"
Chương Dạng: "Ừm."
"Nơi nào không thoải mái?" Quý Hành Tung hỏi.
"Chân ngắn đi không nhanh được."
Sau khi Quý Hành Tung phản ứng được lại rằng cô đang nói cái gì xong/'... Xin lỗi, tôi xuy xét không chu toàn." Anh chưa từng đi dạo cùng các đồng chí nữ nên vẫn chưa được quen cho lắm.
Dừng một chút, Quý Hành Tung phát hiện Chương Dạng không có ý tứ nói chuyện gì khác, anh nghiền ngẫm một hồi vẫn không rõ cô suy nghĩ cái gì, chỉ có thể thử hỏi: "Vậy hiện giờ có thể đi được chưa?"
Nếu như Vu Bác Cận là người quen thuộc của anh ở đây nghe thấy anh nói lời này khẳng định sẽ bị chấn động. Ở phương diện nào đó Quý Hành Tung có chút giống với Chương sư trưởng, người sau là bởi vì trời sinh gương mặt như vậy, thoạt nhìn uy nghiêm, vẻ mặt nghiêm túc ít cười, mà Quý Hành Tung lại không giống vẻ thoạt nhìn có lực uy hiếp của Chương sư trưởng như vậy nhưng đồng dạng anh cũng quen với việc nghiêm mặt, sắc bén lại nghiêm chỉnh. Khi nói chuyện vĩnh viễn sẽ không ướt át bẩn thỉu, trật tự rõ ràng, mà lời nói nghe như ôn hòa hỏi thử có thể nói là cực kì hiếm thấy.
Chương Dạng nâng cằm nhỏ của chính mình lên, phát ra tiếng "wm' từ xoang mũi, dáng vẻ kia có chút giống con khổng tước kiêu ngạo nhưng lại khiến người ta không cách nào sinh ra bất cứ chút phản cảm nào cả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT