Những vết thương trong lòng bàn tay đều là những vết phồng rộp do bỏng. Hôm nay khi băng bó, Quý Hành Tung rất có ý thức, anh không có quấy rầy người khác mà là chủ động đi tới bên cạnh Chương Dạng, nhờ cô băng bó giúp. Có một số chỗ đã mưng mủ, nhìn vết thương trông rất đau đớn. Nhưng khi Chương Dạng bôi thuốc và băng bó cho Quý Hành Tung, đối phương thậm chí không thèm cau mày.
Vốn tưởng rằng chính mình thành thật trả lời, Chương Dạng sẽ buông tha cho mình. Nhưng ai mà ngờ, sau khi Quý Hành Tung nói xong những lời này, thứ anh nhận được là ánh mắt xem thường của Chương Dạng.
"Em còn nghĩ rằng anh không cảm giác, bằng không bị thương lâu như vậy, cũng không biết xem chỗ băng bó thế nào." Chương Dạng nói.
Quý Hành Tung sờ sờ chóp mũi, mặc kệ tuỳ ý nghe người bên cạnh khiển trách, anh cũng không dám phản bác một lời.
Thái độ của anh có thể so sánh như một đứa trẻ mẫu giáo quay mặt vào tường và suy nghĩ về lỗi lầm của mình. Chương Dạng thấy vậy liền buông tha cho anh.
"Lần sau không thể có lệ." Chương Dạng nói.
Quý Hành Tung liên tục gật đầu, sau đó chủ động mở nắp chai cho cô, tỏ ý rằng cô có thể làm ấm cổ họng của mình, dù sao cô cũng mệt mỏi sau khi nói nhiều như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play