Lúc này Chương Dạng cũng bế cô bé bằng hai tay, nhìn qua động tác của cô rất vụng về, dù sao thì trước ngày hôm nay Chương Dạng cũng chưa có kinh nghiệm bế trẻ con lần nào. Hơn nữa tuy là đứa bé kia vẫn còn nhỏ, nhưng cũng vẫn có chút cân nặng, ngày thường lúc đi chợ mua đồ ăn, Quý Hành Tung còn không cho Chương Dạng xách một lọ nước, bây giờ bỗng nhiên bảo cô bế một đứa bé, đương nhiên cũng cảm thấy có chút cố hết sức.
Nhưng cho dù cố hết sức, cũng phải nhịn.
Chương Dạng nhìn về phía trước, còn thấy tiểu Dương đang bế một ông cụ trên tám mươi tuổi, dưới chân mạnh mẽ như có gió, cả người toàn thịt mỡ kia nhìn trong lúc gió to này vậy mà còn rất có cảm giác an toàn.
Thu lại ánh mắt, Chương Dạng lại nhìn nhóc con đang ở trong lòng mình, bỗng nhiên lại cảm thấy không có gì ghê gớm cả. Cô khẽ cắn môi, cố gắng chịu đựng.
Có lẽ cô bé đã khóc mệt mỏi, lúc này cánh tay nho nhỏ gắt gao ôm chặt cổ Chương Dạng, cơ thể nhỏ bé cũng rất ngoan ngoãn dựa vào Chương Dạng, không khóc không làm ầm ï. Như thế khiến bên tai Chương Dạng được yên tĩnh hơn rất nhiều, nếu không cô cảm thấy rất có thể mình còn không bị nổ tung trong trận hoả hoạn này đã phải nổ tung trong tiếng khóc của cô bé này.
Ở thị bên ngoài trấn, có một lâm trường.
Vào lúc đoàn người Chương Dạng không ngừng chạy rời xa khu bị hoả hoạn, cuối cùng ở trên đỉnh đầu bọn họ đã truyền đến tiếng động cơ của máy bay trực thăng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play