Có lẽ đôi tình lữ này cũng ỷ vào hoàn cảnh rừng núi hoang vắng trước mắt, xung quanh không có khả năng có người sống nên không bận tâm tới bất cứ cái gì hết, trực tiếp hôn nhau, tiếng hôn môi và tiếng nước miếng dính nhớp còn rất lớn, đặc biệt là dưới màn trời chiếu đất không có bất luận thứ gì cách trở, thanh âm ái muội này như đang quanh quẩn giữa không trung.
Chương Dạng nói cái gì cũng không nghĩ tới chính mình sẽ bắt gặp tình cảnh như trước mắt, cô lại không có cách nào lên tiếng để nhắc nhở hai người đang quên mình ở bên ngoài rằng nơi này còn có một người sống đó là cô.
Mà ở ngay khi Chương Dạng đang lo lắng liệu có phải chính mình sẽ bị cưỡng ép nghe một hồi tiếng vận động càng kịch liệt hơn hay không, thì tiếng thân thiết ở bên ngoài dần dần nhỏ xuống, ngay sau đó chính là tiếng bước chân rời đi xa.
Chương Dạng còn xem như cẩn thận, sau khi cô không nghe thấy thanh âm của chàng thanh niên trẻ tuổi kia và Võ Gia An nữa lại thầm đếm ở trong lòng mười giây, lúc này mới duỗi tay đặt lên then cửa nhẹ nhàng chuẩn bị mở cánh cửa ra.
Nếu như cả đêm Võ Gia An không có trở lại thế thì cũng có đủ thời gian cho cô rồi.
Chương Dạng vừa nghĩ như vậy vừa đẩy cửa ra.
Nhưng nháy mắt tiếp theo, khi Chương Dạng nhìn thấy bóng người hoàn toàn không biết xuất hiện ở cửa khi nào mà cô cũng không ha nghe thấy được tiếng bước chân, tiếng kinh hô kia cuối cùng bởi vì thật sự quá kinh ngạc mà biến mất trong cổ họng. Nhưng này cũng không đại biểu cho việc cô không hề kinh ngạc, tương phản, Chương Dạng quá mức hoảng sợ mà hai chân trực tiếp mềm nhữn, mắt thấy cô sẽ trực tiếp ngã xuống nền đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play