Cậu ta sớm nên nghĩ đến, nếu không có sự cho phép của Thương Viễn Chu, ai dám tiết lộ hành tung của người này chứ.
Thương Viễn Chu ngồi ở ghế sau, không trả lời cũng không phủ nhận, chỉ nói: “Sao cậu còn chưa đi.”
Thương Viễn Trần cười hì hì nói: “Em đuổi tài xế của anh đi rồi, em phải lái xe cho anh chứ Tổng giám đốc Thương.”
“Nói đến thì cậu ta cũng chỉ là một beta thôi? Đáng để anh tốn nhiều tâm tư như vậy sao?”
Cậu ta càng nói càng hăng: “Em nghe nói lúc anh phân hóa thất bại hồi cấp ba, đám bạn học trong lớp anh muốn nhóc beta đó đến chế giễu anh còn không bằng một beta, mà nhóc beta đó từ chối.”
"Chậc chậc, không lẽ là vì chuyện này mà anh cảm động đến mức yêu cậu ta không lối thoát đấy chứ." giọng điệu Thương Viễn Trần khoa trương cười lớn: “Cũng đúng, nhóc beta đó thế nhưng vì anh đã từ chối hẳn năm mươi ngàn tệ mà!”
Bỗng nhiên tiếng cười của cậu ta kẹt lại trong cổ họng, ánh mắt cậu ta chạm phải ánh mắt của Thương Viễn Chu qua kính chiếu hậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT