5
Trong một ngày, tôi vừa ra viện lại phải vào viện. Xương không gãy nhưng bị nứt. Bác sĩ bó bột cho tôi, bảo tôi tĩnh dưỡng.
Bố tôi vẫn không xuất hiện, mẹ tôi tức giận đến phát điên, khóc lóc chửi rủa trong điện thoại. Tôi nghe thấy tiếng "đồ súc sinh" liên tiếp vang lên.
Mẹ tôi không hiểu, tại sao đàn ông khi tàn nhẫn có thể như vậy? Ngay cả khi con gái ruột bị thương nặng thế này cũng có thể thờ ơ, không đến nhìn một cái.
"Mẹ ơi, quần áo và giày dép của chúng ta vẫn còn dưới lầu, có đi lấy không ạ?"
"Lấy." Mẹ tôi nói, "Không lấy thì sẽ bị người ta nhặt đi, coi như rác mà xử lý."
Khi nói, mắt bà đỏ hoe, sự bướng bỉnh và ấm ức hòa lẫn thành sự nhẫn nhịn và phẫn nộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT