[Thập Niên 90] - Thần Thám Đọc Tâm

Chương 7


1 tháng

trướctiếp

Triệu Hướng Vãn không hề nản lòng, cô chỉ tay về phía một khu nhà lớn trước mặt: “Cảnh sát gần cửa sau chắc đã hỏi thăm khắp rồi, chúng ta đi qua khu này trước, tìm cửa hàng đậu rang rồi hãy nói tiếp.”

Chu Xảo Tú là một người mẹ mang trong mình sự ôn nhu, thiện lương và từ ái, điều mà Triệu Hướng Vãn luôn khao khát. Vì vậy, Triệu Hướng Vãn sẵn lòng cùng bà đi tìm đứa bé giữa đêm khuya. Có lẽ, một ngày nào đó cô cũng sẽ tìm thấy người mẹ ruột của mình và được hưởng tình yêu muộn màng đó.

Chu Xảo Tú đẩy xe đạp, còn Triệu Hướng Vãn đi bên trái bà. Cả hai băng qua khu dân cư, đi theo một con đường tắt vào bên trong. Khi đến tiệm thứ ba trên con đường sát khu nhà, họ nhìn thấy tấm biển treo trước cửa “Cửa hàng đậu rang Tiểu Yến”. Hai người nhìn nhau.

“Là nhà này phải không?” Chu Xảo Tú hỏi.

Triệu Hướng Vãn không thể xác nhận được chính xác, lông mày cô nhíu chặt, không gật đầu. Dựa vào suy nghĩ của Mai Mai, cô chỉ biết rằng đó là một cửa hàng đậu rang nằm trong con hẻm sau khu chung cư cũ gần cổng sau của công viên, nhưng không rõ chính xác là cửa hàng nào.

Nghĩ rằng Bảo Bảo có thể đang ở trong căn nhà này, Chu Xảo Tú quyết định không ngại làm phiền người khác mà tiến lên gõ cửa ngay lập tức.

Triệu Hướng Vãn kéo bà lại, lắc đầu và nói: “Cô đừng vội, chúng ta nên tìm hết tất cả các cửa hàng đậu rang rồi hẵng gõ cửa.”

Hai người nhanh chóng đi một vòng quanh con hẻm và tìm thấy tổng cộng ba cửa hàng đậu rang.

Triệu Hướng Vãn chỉ vào cửa hàng gần đầu phố nhất, "Cửa Hàng Đậu Rang Ngô Ký", và nói: “Chúng ta thử nhà này trước.” Trước cửa có để một cây lau nhà cũ, tỏa ra một mùi chua nhẹ của sữa, dường như là mùi hương từ một đứa trẻ nhỏ.

Chu Xảo Tú lòng đầy nôn nóng, nghe Triệu Hướng Vãn nói là nhà này, bà không hề suy nghĩ thêm mà tiến lên gõ cửa ngay lập tức.

Những cửa hàng kiểu cũ thường có cửa gỗ ghép từ nhiều mảnh ván, với phía trước là cửa hàng và phía sau là khu ở. Ban đầu, tiếng gõ cửa của Chu Xảo Tú không quá lớn, bên trong cũng không có động tĩnh gì, nên bà buộc phải gõ mạnh hơn.

“Uông! Uông! Gâu gâu!” Tiếng chó sủa vang lên làm cho con hẻm trở nên náo nhiệt hơn hẳn.

“Kẽo kẹt ——” Đối diện có người mở cửa, một người đàn ông khoác áo khoác bước ra, tức giận mắng: “Khuya rồi, còn ồn ào gì nữa!”

Chu Xảo Tú không để ý đến những lời phàn nàn, tiếp tục gõ cửa mạnh hơn.

Cuối cùng, một tia ánh sáng lọt ra từ khe cửa, âm thanh của đôi dép lê kéo lê trên sàn vang lên từ bên trong. Một giọng nữ vang lên qua cánh cửa gỗ: “Cửa hàng đã đóng cửa, có việc gì thì để mai quay lại.”

Chu Xảo Tú tim đập ngày càng nhanh, bà giữ yên lặng, một tay mạnh mẽ gõ lên tấm ván gỗ.

Tiếng gõ vang lên loảng xoảng, đối diện, chủ tiệm giày bực bội, kéo giọng quát: “Mở cửa nhanh lên, có việc gì thì nói đi, đừng làm phiền ông mày ngủ!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp