[Thập Niên 90] - Thần Thám Đọc Tâm

Chương 138


20 giờ

trướctiếp

Hắn thừa nhận rằng tình cảm với Ông Bình Phương không tốt, thừa nhận mình phát hiện ra năm nay cô ấy có quan hệ với Triệu Thanh Vân, thừa nhận mình đã đến khách sạn Thiên Nhiên Cư vào ngày đó nhưng kiên quyết phủ nhận chuyện giết người.
“Cảnh sát, tôi cũng là con người, là một người đàn ông mà. Biết vợ mình có một gã đàn ông khác bên ngoài, liệu tôi có thể vui vẻ không? Chiều ngày 11 hôm đó, tôi luôn theo dõi Bình Phương, thấy cô ấy đến quầy quà vặt đối diện đường, nghe cô ấy gọi điện cho gã đàn ông kia, nói gặp nhau ở chỗ cũ. Trong lòng tôi… giống như mèo cào vậy, khó chịu lắm. Nhưng tôi không dám nói ra, không dám làm ầm lên, bởi nếu tôi làm thế, cô ấy sẽ dám ly hôn. Tôi đã phải rất khó khăn mới cưới được một người vợ xinh đẹp như thế, tôi không muốn mất cô ấy, tôi không muốn ly hôn.
Càng nghĩ càng khó chịu, tôi cảm thấy mình không thể chịu nổi nên mới tìm đến Tiền Chấn Nghiệp để uống rượu và tâm sự vài lời trong lòng. Vừa hay vợ con của Tiền Chấn Nghiệp không có nhà, thuận tiện để nói chuyện, nên tôi mang theo rượu và đồ ăn đến nhà ông ấy. Dù bình thường chúng tôi không qua lại nhiều, nhưng dù sao tôi cũng gọi ông ấy là thầy, lại đều là đàn ông nên có vài chuyện muốn nói ra thì cũng phải chứ?
Chúng tôi uống rượu đến khoảng 10 giờ, tôi cũng đã say mơ hồ, nằm trên giường cảm thấy như đang bay trên trời. Nhưng bỗng nhiên trong lòng tôi lại không cam chịu. Tôi chỉ muốn nhìn thử xem người đàn ông mà Bình Phương thích là loại người thế nào, dựa vào đâu mà khiến cô ấy biết hắn có vợ mà vẫn muốn tiếp cận. Trong một khoảnh khắc xúc động, cộng thêm sự kích thích của rượu, tôi lặng lẽ rời giường, lấy chìa khóa xe của Tiền Chấn Nghiệp, rồi lái xe đi.
Con đường đó rất dài, nhưng buổi tối ít xe cộ và người qua lại, nên tôi lái xe thật nhanh. Khi đến nơi, vẫn chưa tới 11 giờ, tôi liền ngồi trong xe đợi. Đợi cho đến khi thấy một chiếc taxi chạy tới, đón gã đàn ông kia đi. Trước cửa khách sạn có đèn, dù ánh sáng không quá rõ, nhưng tôi vẫn nhìn thấy hắn. Nói thật, hắn cao hơn tôi, đẹp trai hơn tôi, có xe đưa đón, chắc chắn là người có tiền có quyền. Tôi lấy gì để so sánh với hắn? Ngoài trái tim chân thành của mình, tôi còn có gì đâu?
Tôi không vào cửa chính của khách sạn, sợ bị người khác phát hiện. Tôi trèo lên qua cửa sổ tầng hai, nhưng khi thật sự đứng trước cửa phòng 2103, nhìn thấy thảm đỏ trải dài trong hành lang, tôi nghĩ đến chuyện Bình Phương vừa mới hẹn hò với gã kia trong phòng. Tôi cứ nghĩ mãi mà không dám gõ cửa bước vào. Nếu tôi vào đó thì nói gì? Mắng Bình Phương ư? Cô ấy đã sớm chán ghét tôi, lòng dạ đã thay đổi từ lâu. Mắng cô ấy có ích gì? Đánh cô ấy ư? Từ ngày cưới cô ấy, tôi nâng niu cô ấy trong lòng bàn tay, không để cô ấy thiếu thốn một đồng, tôi còn luyến tiếc không muốn làm tổn thương cô ấy.”
Nghe đến đây, Hứa Tung Lĩnh mặt đen lại như đáy nồi. Mẹ nó! Tên này giảo hoạt thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp