Lâm Noãn về đến nhà, bỏ đi vẻ tức giận trên mặt, thay vào đó lại đổi sang vẻ buồn bã.
"... Em chỉ muốn khuyên nhủ anh ấy, người một nhà nào lại có chuyện một sớm một chiều thù ghét nhau được. Coi như không nể mặt em thì cũng nên nể mặt ba mẹ và anh mà thu tay lại mới đúng, nhưng anh ấy..."
Cậu ta tủi thân kể lể chuyện mình gặp hôm nay, nghe lời cậu ta nói chỉ thấy Doãn Hủ ngang ngược vô lý, còn chính cậu ta thì lại cực kỳ độ lượng khoan dung.
"Được, nếu nó đã lòng lang dạ sói mặc kệ tình thân đến vậy, chúng ta cũng không cần thiết phải kiêng kỵ nữa." Lâm Hằng trầm mặt nói.
Nhìn Lâm Noãn rụt người lại, gã cho là mình đã dọa đến cậu ta rồi, vẻ mặt lại trở nên ôn hòa, ôm Lâm Noãn không buông, ảm đạm nói: "Nó đã làm em mất mặt, thế thì chúng ta phải làm nó mất mặt lại mới được."
Lâm Noãn do dự nói: "Nhưng mà... dù sao thì anh ấy cũng là em trai của anh, làm vậy có ổn không? Hơn nữa... hơn nữa người đàn ông kia đã biết chuyện chúng mình, còn bảo nếu mình tiếp tục nói xấu Doãn Hủ nữa thì sẽ nói chuyện chúng mình cho ba mẹ biết."
"Anh à, em không muốn làm ba mẹ giận ngay lúc này, họ đã vất vả lắm rồi. Chuyện Doãn Hủ hay là thôi đi, em chịu ấm ức một chút cũng không sao, chỉ hi vọng gia đình mình có thể tốt hơn thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT