Xe hơi chầm chậm chạy ra khỏi cửa lớn của bệnh viện, lao trên con đường đông đúc nhộn nhịp.
Mùa xuân của phương Bắc trôi qua rất nhanh, đợi đến khi mọi người nhìn lại, thế mà đã đến mùa hạ rồi. 
An Tự ngồi ở hàng ghế sau, trên ghế ngồi còn được người ta quan tâm mà chuẩn bị đệm ghế. 
Bởi vì trên đường nhiều xe cộ, xe chạy không được nhanh, làm cho An Tự có thể nhìn thấy rõ ràng những cảnh sắc ngoài cửa sổ. 
Dáng vẻ đường phố trong trí nhớ đã thay đổi rất nhiều, ngày càng nhiều những toà nhà cao tầng mọc san sát nhau, nối tiếp nhau thành từng hàng dài, cửa sổ kính của những toà nhà phản chiếu ánh sáng mờ nhạt của ánh nắng giữa trưa. 
Trên đường phố, thời trang của người đi đường càng trở nên thời thượng, bây giờ là cuối xuân đầu hạ, các cô gái đều đã mặc những chiếc váy ngắn xinh đẹp.
Xe chầm chậm quẹo vào một con đường khác, đường này nhiều người đi bộ hơn một chút, vì hai bên đường mở rất nhiều cửa hàng, An Tự đoán rằng đây hẳn là một con phố thương mại nhỏ.
Hà Lạc Thư tạm thời đảm đương vị trí tài xế, cậu ấy nhìn thoáng qua An Tự trong gương chiếu hậu, thấy cậu đang xuất thần ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, vậy nên đã lên tiếng hỏi: “Nằm trong bệnh viện nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng thuận lợi xuất viện, anh cảm thấy thế nào?”
“Tạm được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play