Bây giờ An Tự mới phát hiện tóc của người bên cạnh hơi dài, một nửa tóc sau đầu được búi lên, còn lại thì xõa sau gáy, để lộ xương hàm góc cạnh rõ ràng của hắn.
“Tên tôi là Chu Đình Dực, Đình trong đình đài lầu các, Dực trong vũ dực.”
An Tự lại nghe được một tiếng cười nhẹ, cậu nhìn vào mắt hắn, cảm thấy đôi mắt đó quá đẹp, cậu nhanh chóng quay đi: “Tên tôi là An Tự, Tự trong thuật tự.”
“An Tự, nghe rất êm tai.”
“Cảm ơn...”
An Tự không thích nói chuyện, cũng không biết tám chuyện với người khác, cho nên mỗi lần gặp những người thích nói chuyện như vậy thật sự rất ngại, vì cậu không biết nói về chủ đề gì, lại lo lắng mình sẽ làm cho bầu không khí trở nên ngượng ngùng.
Cũng may là Chu Đình Dực này tinh ý, nhìn ra cậu không phải người thích nói chuyện, nên hắn không nói tiếp nữa, thậm chí còn không dùng đôi mắt xinh đẹp kia nhìn chằm chằm cậu, hắn ngồi thẳng lưng, chống cằm nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT