Lẽ cập quan ngày một gần, Thẩm Nghiên Bắc và Cố Trường Phong đi đến huyện thành một chuyến mua đồ ăn và vải vóc cần thiết về, cũng nhờ người may quan phục cho ngày lễ, Tô Thanh Trạch và Minh An cũng đi cùng, thuận đường về huyện nha một chút.
Tô Thanh Trạch từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác chậm rì rì khi đi xe bò, nhìn đông nhìn tây, không hề cảm thấy buồn chán.
Thiếu niên mặt nộn tràn đầy ý cười, trong tay cầm cây cỏ dài, giống như lão già thả câu thoải mái ngồi ở đuôi xe, hai chân tự nhiên rủ xuống, đong đưa theo xe bò.
Tuy không hề thoải mái bằng xe ngựa, nhưng ngồi xe bò cũng là một điều khá thú vị!
Minh An ngồi ở bên cạnh y, nhìn đến đồng ruộng xanh ngát xung quanh, trong lòng vô cùng nhẹ nhàng.
Trước khi rời khỏi nhà cô gia có căn dặn hắn, nhất định phải chăm sóc thiếu gia cho tốt, nếu thiếu gia gặp phải bất kỳ thứ gì xấu thì phải ra tay ngăn cản y. Nhưng đã ở trong thôn nhiều ngày, sự tình hắn lo lắng cũng không hề phát sinh.
Thẩm tú tài nói thiếu gia muốn gầy xuống nhất định phải quản được cái miệng mình phải làm theo những gì hắn bảo, nhưng cũng không ép buộc thiếu gia phải làm cái gì, ăn uống cũng không bạc đãi thiếu gia. Mỗi bữa ăn đều có cá có thịt, chỉ là phân lượng hơi ít, nhưng mùi vị rất ngon!
Mấy ngày trôi qua tuy thân hình thiếu gia không có nhiều biến hóa, nhưng hắn có thể thấy được thiếu gia vô cùng vui vẻ.
Hắn ở bên thiếu gia lâu như thế, trừ lúc ở cùng với A Hành, hắn chưa từng thấy được thiếu gia nhều sức sống đến vậy!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT