Những lời đó đều lọt vào tai của hai người, nhưng Thẩm Nghiên Bắc đi phía trước không hề dừng lại.
Ra khỏi tửu lâu Đồng Phúc, Cố Trường Phong nghiêng đầu nhìn hắn: "Phu quân, huynh không tức giận chứ?" Nếu không phải cố kỵ một số điều, y chắc chắn sẽ đi lên đấm cho bọn kia một trận.
Thẩm Nghiên Bắc lắc đầu: "Bị nói dăm ba câu cũng không mất đi miếng thịt nào, hòa khí sinh tài, bị chó cắn một cái không cần phải cắn lại đâu." Tửu lầu khai trương đón tiếp khách nhân tám phương, hắn không muốn quậy rồi đuổi hết khách đi, mất nhiều hơn được. Hơn nữa hắn cũng nghe từ trưởng thôn nói, Lý gia thôn dựa vào việc bọn họ có thêm một cử nhân, khinh thường mọi người, đối xử với những người thôn khác đều mang thái độ bất thiện. Thẩm gia thôn và Lý gia thôn tranh chấp rất nhiều, thậm chí còn quậy ra mạng người. Lý cử nhân có mối quan hệ với Huyện lệnh đại nhân, mỗi khi xử lý tranh chấp gì, đều bất công xử người Lý gia thôn đúng.
Sự việc cụ thể thế nào hắn cũng không rõ lắm, trưởng thôn kể lại việc này cũng phải thở dài. Hiện tại hắn không quyền không thế, không thể bởi vì tức giận nhất thời, tăng thêm mâu thuẫn cho hai bên.
Nhưng hiện tại hắn không muốn so đo, cũng không có nghĩa tương lai hắn sẽ không đánh lại con chó.
Cơ mà đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, trước hết phải xử lý tốt chủ nhân của con chó này đã.
Lý Dật, cử nhân lão gia...
A.
Trong lòng tính tính toán toán, Thẩm Nghiên Bắc nắm chặt tay Cố Trường Phong: "Em cũng đừng tức giận, làm người uống nước ấm lạnh tự biết. Em tốt như vậy mình ta biết là được rồi, không cần thiết phải nói cho người khác làm gì."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play