Nhìn thấy Thẩm Nghiên Bắc trở về, Chu Dục vội vàng phun nhánh cỏ trong miệng mình xuống, đứng lên gọi: “Thẩm tú tài.”
Thẩm Nghiên Bắc gật đầu: “Chờ lâu chưa? Vì sao không vào nhà mà ngồi?”
“Không lâu lắm, ta chỉ vừa đi ngang qua thôi.” Chu Dục gãi đầu, cậu thấy hơi khẩn trương.
“Ờm, cái chuyện mà ta nói hai hôm trước ấy, phu lang của ngươi…”
“Y ở bên trong, ngươi đi vào nói chuyện với y đi.” Thẩm Nghiên Bắc mở cổng tre ra, đi vào trước.
Cố Trường Phong không ở trong phòng, y đang ở phía sau viện phơi chăn đệm. Nhìn thấy Thẩm Nghiên Bắc trở về, y vội vàng vắt lên dây thừng: “Huynh về rồi? Xong xuôi cả chưa?”
Cố Trường Phong nhìn thân ảnh của Chu Dục phía sau hắn cũng không quá kinh ngạc.
“Ừ. Đã nói với trưởng thôn rồi.” Thẩm Nghiên Bắc đi qua đó, cùng y phơi đồ lên. Hôm nay là ngày nắng đẹp, vừa lúc giặt quần áo mùa đông phơi cho đỡ ẩm mốc. Nhưng mà…
“Chăn đệm này cũ quá, không phải chúng ta vừa mua vải sao? Nhờ người làm xiêm y thì tiện thể làm luôn hai bộ chặn đệm mới.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT