Năm giờ ba mươi chiều, Thư Tâm nhận được cuộc gọi, vì văn phòng im ắng, cô theo dịch chương không chú ý đến tên hiển thị trực tiếp bắt máy.
" Alo" Cô đem điện thoại kẹp bên tai, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại.
Lăng Thiệu ở đầu bên kia không tự giác bèn hạ thấp âm thanh " Chưa xong việc sao?"
"...A..".
Thư Tâm lúc này mới mới nhìn đến thời gian đã là năm rưỡi " Em còn vài việc nữa chưa xong được, anh trước..."
Anh không đợi cô nói xong, liền nói " Anh đang đợi em ở cổng trường, lát nữa muốn ăn gì? Chúng ta đi ăn".
Thư Tâm cắn cắn môi " Có thể sẽ....ừm..."
" Anh đợi em" giọng của anh trong điện thoại cực kỳ bá đạo " Trong vòng hai phút nói tối nay muốn ăn gì, bằng không đêm nay món chính sẽ là ăn em"
Thư Tâm đỏ mặt " Ăn đồ An Huy* đi"
" Được"
Sau khi cúp điện thoại, giáo sư Dương vừa đi vào đã thấy Thư Tâm sắc mặt đỏ bừng, cười hỏi: "Chồng em gọi sao?"
Thư Tâm ngập ngừng không biết nói gì cho phải đành nhấp miệng cười.
Dịch xong đã sáu rưỡi cô tắt máy tạm biệt giáo sư Dương, sau đó dụi dụi mắt đi ra, nhìn máy tính hồi lâu mắt có chút khô khốc.
Cô cúi đầu định lấy điện thoại di động ra, nhưng lại thấy Lăng Thiệu đang đi dạo ở hành lang phía trước.
Người đàn ông đang đứng dựa vào tường, dáng người rất cao, một tay dựa vào tường, chân dài hơi cong về phía trước, cúi đầu nhìn điện thoại, tư thái có chút lười biếng.
Thư Tâm đi từng bước nhỏ đến gần anh, có chút ngượng ngùng " Anh đợi lâu chưa?"
Lăng Thiệu liếc nhìn sau lưng cô, thấy không có ai đi ra, lập tức ôm người vào lòng, cúi đầu hôn xuống, hôn say đắm, mãnh liệt, giọng nói như mật ngọt " Em yêu, anh rất nhớ em..."
Thư Tâm hai tai đỏ bừng "....Sẽ có người thấy, đi ra ngoài...."
Lăng Thiệu vẫn ôm lấy cô, quay đầu lại hôn hôn lên má " Buổi tối bồi thường cho anh"
Thư Tâm hờn dỗi liếc nhìn anh.
Hai người đi ăn ẩm thực An Huy, Lăng Thiệu đối với việc ăn uống không quá khắt khe, Thư Tâm thích nghiên cứu thực đơn, cô rất thích nấu ăn đồ ăn mà cô ấy đã nếm qua liền xuống bếp nấu hương vị đều giống nhau.
" Anh thích ăn cá quế không?" Cô lấy điện thoại di động ra, ghi các nguyên liệu vào ghi chú, sau đó mới ngẩng đầu nhìn anh ở đối diện " Em trở về sẽ làm cho anh ăn".
Lăng Thiệu không thích ăn cá, nhưng cô làm cái gì anh đều thích liền gật đầu " Được a, tốt nhất là đem chính mình cho anh ăn"
Khi anh ta nói lời này, người phục vụ vừa vặn mang đồ ăn lên Thư Tâm đỏ mặt xấu hổ, cô liếc người phục vụ, thấy cô ấy dường như không nghe thấy, liền cắn môi trừng mắt nhìn Lăng Thiệu.
Lăng Thiệu nhướng mày cười " Sợ cái gì, vợ ơi, buổi tối có cho ăn hay không?"
Thư Tâm không thể chống đỡ được, cô lấy đũa gắp thức ăn vào bát của anh " Ăn nhanh đi, không cần nói nhiều".
Lăng Thiệu ăn rất nhiều cơm, sau khi gọi 4-5 món, anh gần như có thể một mình ăn hết.
Thư Tâm chỉ ăn một chút tới lúc ra về anh mua cho cô cây kem bảy sắc cầu vồng, làm cô cao hứng mà luyến tiếc không nỡ ăn.
Lăng Thiệu quả thực đau lòng muốn chết với bảo bối của anh, vừa lên xe đã đè người ở ghế sau mà hôn xuống.
"Vợ" Tay anh tiến thăm dò dưới váy cô đem vén toàn bộ váy lên, đôi môi nóng bỏng bao lại đôi nhũ thịt, đầu lưỡi liếm láp, giọng thảng thốt " Em mặc cái này quá đẹp, buổi sáng nhìn thấy đã muốn thao em"
????????????????????????????????
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT