Buổi sáng hôm sau, tôi bị điện thoại của Từ Nghiên đánh thức. Cô ấy nói buổi chiều có thời gian, muốn dẫn tôi đi dạo và hỏi tôi có đi không. Toàn thân tôi đau nhức, đang muốn từ chối thì Phó Văn Châu ôm tôi từ phía sau, khẽ cắn vào vai tôi:
“Vừa lúc hôm nay anh cũng có thời gian, cùng đi đi.”
Bị anh ép buộc, tôi đành phải nhận lời Từ Nghiên. Chúng tôi trò chuyện thêm một lúc, đang muốn cúp điện thoại thì cô ấy nói một câu:
“Cậu bị cảm à? Giọng nói khàn như vậy.”
“Không, chắc là do thời tiết hanh khô quá thôi.”
Tôi tùy tiện tìm một cái cớ nào đó cúp điện thoại, Phó Văn Châu xoay người đè tôi dưới thân: “Vãn Vãn, khi nào thì công khai anh với bạn em?”
Nhìn thấy ánh mắt ngơ ngác của tôi, anh hơi nhíu mày: “Không phải là em muốn trốn tránh trách nhiệm đấy chứ? Lâm Thính Vãn, em không thể ngủ không với anh như vậy được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT