Sau ba tuần rượu thì chúng tôi ra về. Vốn dĩ Phó Văn Châu đang đi ở phía trước,  thấy tôi đứng chờ taxi nên anh quay lại:
“Vãn Vãn, em còn chưa cho tôi xem ảnh cưới mà.”
Anh đứng dưới ánh đèn đường nhìn tôi, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, đôi mắt đầy ý cười. Đáy lòng tôi rung động, tôi nhướng mày hỏi anh:
“Anh muốn xem bây giờ sao?”
 “Em ở khách sạn nào? Tôi tiễn em.”
Tôi ở cách đó không xa, xe chạy mất hơn mười phút là tới. Sau khi xuống xe, tôi đi tới đại sảnh khách sạn, quay lại thì thấy anh cứ đứng tựa vào xe nhìn tôi, như có ma xui quỷ khiến, tôi mở miệng:
“Không phải anh muốn lên xem ảnh cưới sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play