Xe Phó Văn Châu vẫn còn đang đỗ ở cửa. Anh đang nghiêng người dựa vào xe hút thuốc, ánh trăng chiếu sáng trên người anh. Toàn bộ đường nét khuôn mặt nhìn nghiêng kia, dưới sự đối lập của ánh sáng và bóng tối, trông giống như một tác phẩm điêu khắc vậy.
Nhìn thấy tôi kéo vali hành lý đi ra, anh dụi tắt điếu thuốc trên tay, tiến lên đón lấy cái vali.
“Bây giờ em muốn về đâu? Biệt thự Đại Hoa?”
Tôi thở dài, lắc đầu: “Không, đó không phải là nhà tôi.”
Đó là nhà của bố và mẹ kế tôi. Ngôi nhà của tôi, từ sau khi mẹ qua đời, đã không còn nữa.
“Chúng ta đến chung cư Đào Nguyên đi, bên đường An Thuận.”
Ở đó tôi có một căn hộ nhỏ được mẹ để lại cho tôi, đó cũng là gia sản duy nhất mà tôi sở hữu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT