“Sao lại là giọng của Phó Văn Châu? Anh Hoài, anh xác định không gọi nhầm số chứ?”
Tống Hoài nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, nắm tay thật chặt.
Không nhầm! Bàn tay hắn run rẩy không thôi. Mọi người thấy sắc mặt hắn không ổn vội an ủi:
“Có khi chỉ là Phó Văn Châu nhặt được di động của chị dâu?”
Lúc đầu hắn cũng tưởng là như vậy, cho đến khi hắn nghe được giọng nói của Lâm Thính Vãn trong điện thoại. Cái giọng nói nhẹ nhàng, mang theo chút âm điệu khàn khàn cùng lười biếng, mỗi lần sau khi cùng hắn thân mật, giọng nói của cô đều biến thành như vậy.
Nghĩ đến cô thế mà lại ở cùng một chỗ với Phó Văn Châu, hơn nữa nói không chừng lúc hắn gọi điện thoại, bọn họ đang bận rộn triền miên bên nhau. Tống Hoài không khỏi nổi giận, cầm lấy chai rượu trên bàn lên đập mạnh xuống. Mãnh vỡ của chai rượu đ.â.m vào trong tay hắn. Mảnh vỡ văng tung tóe khắp nơi, rượu rơi đầy đất.
Mấy người bên cạnh không khỏi giật mình: “Anh Hoài, anh bình tĩnh lại một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT