“Ơ, Vương Thuấn Sinh, chẳng phải người mở công ty vận tải kia sao? Sao chương trình phát thanh lại quan tâm đến chuyện này?” Người nọ muốn nghe tiết mục hát dân gian, không ngờ lại chỉnh phải kênh tin tức.
“Haizzz, tôi còn tưởng là giả chứ, nhưng báo chí cũng viết vậy rồi.” Một chú mặc đồng phục công nhân ăn hoành thánh bên cạnh phất tờ báo trên tay.
“Vương Thuấn Sinh không phải là chồng trước của Tinh Không…” Cô phụ việc vừa vào trong múc cải muối đi ra nói một cái.
Lâm Mỹ Tuệ nghe bọn họ bàn tán, bèn bước ra. Hứa Tinh Không cũng đi tới chỗ chú công nhân đang ăn hoành thánh, nhìn vào tờ báo trong tay chú ấy.
Người dân Hoài Thành tuy cổ hủ, tư duy phong kiến, nhưng mọi người cũng không phải không biết đúng sai. Khách ở đây đến tiệm của Lâm Mỹ Tuệ ăn sáng đã mấy chục năm, ai cũng biết Hứa Tinh Không từ bé. Năm đó Vương Thuấn Sinh ngoại tình rồi lập tức tái hôn và có con ngay, nên không ai ưa anh ta.
Tuy bọn họ cảm thấy có ẩn tình, nhưng không con nối dõi là tội lớn nhất, Hứa Tinh Không lại không thể sinh con, nên thật sự chẳng thể trách Vương Thuấn Sinh. Có điều Hứa Tinh Không hiền lành tháo vác như thế, còn cùng anh ta vượt qua những tháng ngày gian khó nhất để gây dựng sự nghiệp, vậy mà anh ta vừa mới thành công đã dở thói trăng hoa, thật đúng là kẻ nhân phẩm có vấn đề.
“Quả báo mà.” Cô nọ cười lạnh nói, “Ngày xưa hắn chê Tinh Không vô sinh nên đi ngoại tình, tìm một người có thể sinh con, kết quả đứa bé lại không phải của hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT