Hứa Tinh Không sống bao nhiêu năm như vậy, đây thật ra là lần đầu tiên cô nhận được lời tỏ tình, lại là từ người mà cô kính nể tôn trọng. Bởi vì là lần đầu tiên, cho nên cảm giác có điểm kỳ diệu. Nhưng cũng chỉ là kỳ diệu mà thôi, kính nể tôn trọng cùng tình yêu nam nữ là không như nhau.
Cô là một người chậm nhiệt, nhưng nói đến nguyên tắc, cô từ trước đến nay đều rõ ràng, hơn nữa còn có thể dứt khoát chặt đứt, như lúc ấy ly hôn với Vương Thuấn Sinh.
"Học trưởng, em... Em không thể tiếp thu." Hứa Tinh Không cũng không am hiểu cự tuyệt người khác thế nào, cô hiện tại có chút xấu hổ.
So sánh với cô, thần sắc Bạch Trúc lại bình tĩnh như thường, nghe được cự tuyệt cũng chỉ là nhấp môi hơi hơi mỉm cười.
Anh quá nho nhã, quá có tu dưỡng, làm Hứa Tinh Không cảm thấy chính mình nói trắng ra như vậy có chút quá phận, mà cô cũng không biết xử lý như thế nào mới là phương pháp tốt nhất.
Hứa Tinh Không nói xong, hai người liền trầm mặc trước bức họa. Mới vừa trầm mặc không bao lâu, Trần Uyển Uyển gọi điện thoại đến, cứu cô ra khỏi tình huống nước sôi lửa bỏng.
Sợ quấy rầy đến người xem tranh, Hứa Tinh Không cầm di động xin lỗi mà nhìn thoáng qua Bạch Trúc. Bạch Trúc duỗi tay chỉ chỉ phía sau cô, Hứa Tinh Không quay đầu lại, thấy được có phòng nghỉ, cô cầm di động chạy nhanh qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT