Ngày hôm qua ở phòng làm việc, biểu hiện Bạch Trúc dường như không nhớ rõ cô là ai. Mà Trần Uyển Uyển nói anh đã từng ngồi bên cạnh cô, nói "Đã lâu không gặp" hẳn là xuất phát từ sự lễ phép.
Hứa Tinh Không hoàn hồn, cười cười duỗi tay bắt lấy tay Bạch Trúc, nói: "Đã lâu không gặp."
Dương Văn Du đứng ở bên cạnh, trêи mặt nở nụ cười từ ái, năm đó cô giáo Hứa Tinh Không cũng đã 50 tuổi nhưng nhìn qua vẫn còn trẻ. Nhưng mấy năm không gặp, hiện tại bà có vẻ già nua tiều tụy rất nhiều.
Bà nghe được lời Trần Uyển Uyển vừa nói, nhìn Hứa Tinh Không cười: "Em cũng nghĩ đến cầu nhân duyên?"
Dương Văn Du nói, mang theo vẻ gia trưởng tràn ngập tình yêu, trêu ghẹo. Hứa Tinh Không trong lòng quẫn bách, đỏ mặt xua tay nói: "Không có, cô giáo......"
Dương Văn Du nhớ rõ Hứa Tinh Không trước kia là cô gái hướng nội an tĩnh, học tập đặc biệt nghiêm túc, hàng năm đều đạt được học bổng. Bà đã từng cho rằng cô gái tốt như vậy sẽ có rất nhiều đàn ông yêu thích, không nghĩ tới cô vẫn còn độc thân.
Mà Trần Uyển Uyển bắt được trọng điểm ngay, mắt to trừng lên lộ ra bát quái, hỏi: "Cũng? Chẳng lẽ Bạch Trúc học trưởng cũng tới cầu nhân duyên?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play