Trong vầng sáng mặt trời, người đàn ông như mạ một lớp vàng kim, đôi mắt màu nâu mang theo ý cười nhàn nhạt. Hứa Tinh Không mặt mày khẽ nhăn lại, vuốt ve Meo Meo, cúi đầu nhỏ giọng nói một câu.
"Người đã bao lớn rồi..."
Thanh âm cô rất nhỏ, ngữ khí vẫn ôn nhu như cũ, trước đây thanh âm qua đường dây điện thoại nghe xa xa không giống như cô đang đứng bên cạnh nói ra, vạn phần mềm mại, giống như bị con mèo nhỏ cào một móng vuốt tê tê ngứa ngứa, Hoài Kinh trầm giọng nói: "Được, anh ôm em, anh không chê em lớn..."
Ng phụ nữ tựa hồ chưa phản ứng lại, Hoài Kinh đã duỗi hai tay đem cô cùng Meo Meo ôm vào lòng. Trong nháy mắt, Hoài Kinh cảm thấy cõi lòng trống rỗng mấy ngày nay như được lấp đầy.
Trên người cô có vị cam dễ ngửi ngọt ngào, giống như một vầng thái dương nhỏ bé xua tan lạnh lẽo trong lòng anh.
Ôm người phụ nữ vào trong ngực, Hoài Kinh ngước mắt nhìn ra ngoài cửa. Anh vốn tưởng rằng nhìn thấy cô, xao động đầu tiên sẽ là dục vọng trong thân thể, nhưng hiện tại ôm cô vào lòng, anh cũng đã cảm thấy mỹ mãn.
Đầu Hứa Tinh Không chỉ tới vai anh, cô nghiêng mặt, lỗ tai dán ở ngực Hoài Kinh. Cách tầng áo hoodie hơi mỏng, Hứa Tinh Không có thể nghe được tiếng tim đập trầm ổn hữu lực, còn có thể cảm nhận được độ ấm thân thể của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT