Thời tiết ngày trừ tịch thật tốt, buổi sáng giúp Lâm Mỹ Tuệ chuẩn bị cơm tất niên, sau khi ăn bữa trưa đơn giản, Hứa Tinh Không cùng Hứa Tinh Viễn bắt đầu dán câu đối xuân.
Sau khi cha qua đời, trong nhà tuy rằng không còn đàn ông trụ cột, người ngoài nhìn đến có chút đáng thương, nhưng trong nhà Hứa Tinh Không cũng không làm qua loa, ngược lại so với nhà khác còn có điều chú ý hơn.
Tân niên đầu tiên ở nhà mới, không chỉ mua chữ dán cùng câu đối xuân, Lâm Mỹ Tuệ còn mua trang trí đủ loại màu sắc để dán dưới rèm cửa, nhìn thật rực rỡ.
Trước kia câu đối xuân trong nhà đều là do Hứa Tinh Không và Hứa Tinh Viễn dán, một người dán, một người đứng kiểm tra cao thấp thế nào. Năm nay có thêm Chu Đồng Đồng ở bên cạnh bưng khay đựng câu đối chờ dán.
Câu đối xuân được dán hướng ra mặt bên ngoài nhà, thật nhanh sau đó cũng được dán lên cửa. Hứa Tinh Không cầm băng dán vừa mới ra tới cửa đã nghe tiếng chào hỏi của Nhiếp Cảnh Thanh.
"Cô Hứa, nhà cô cũng dán câu đối xuân à!"
Hứa Tinh Không nghe tiếng thì giương mắt nhìn qua, Nhiếp Cảnh Thanh mặc một bộ đồ phòng hộ màu trắng, dây kéo kéo lên đến trên cùng, chiếc khóa kéo màu đen cũng di động theo khi anh nói chuyện. Nhiếp ảnh gia hẳn là thường xuyên ở bên ngoài, quần áo Nhiếp Cảnh Thanh đều là sạch sẽ thoải mái, giúp dễ dàng vận động. Cả người anh, tinh thần lẫn quần áo đều thật đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT