Trở lại nơi từng ở một thời gian, Meo Meo hiển nhiên không hiểu gì. Nó cho rằng Hứa Tinh Không trả nó về đây nên bám lấy Hứa Tinh Không không rời nửa bước, cứ chen vào giữa cô và Hoài Kinh.
Ngay cả lúc Hứa Tinh Không luyện đàn, nó cũng chen ngang vào giữa ghế, tách hai người ra.
Sắc mặt Hoài Kinh càng lúc càng đen, trong khi Hứa Tinh Không vẫn còn vui vẻ vì có thể ở cùng Meo Meo.
Có điều, Hoài Kinh nói cô ham chơi đến lêu lỏng là không hề sai. Có Meo Meo bên cạnh, Hứa Tinh Không cứ không tập trung, đánh đàn mà nhìn nó. Meo Meo thì rúc bên chân của cô, vô cùng ngoan ngoãn.
Hứa Tinh Không cứ nhìn Meo Meo nên không tập trung. Hoài Kinh rũ mắt xuống nhìn thấy một người một mèo đang nhìn nhau trước mặt anh. Nghe cô đánh sai một âm nữa, anh liền đè tay cô lại.
Hứa Tinh Không không tập trung nên chột dạ ngẩng đầu lên. Anh đang nhìn bản phổ, tay đè lên tay cô, giọng điệu đều đều: “Âm này em đàn chưa đúng, đàn lại theo anh hai lần nữa.”
Ngón tay anh áp lên ngón tay cô, ấn xuống hai cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play