Tả Tiểu Đa giương nanh múa vuốt vọt tới, hừng hực giận dữ: “Cơ hội tốt như vậy, ngươi cứ như vậy buông tha? Cho ta? Ngươi cho ta làm cái gì? Ngươi ngươi ngươi... Thật sự là tức chết ta rồi!”
Tả Tiểu Niệm ngây người ra một lúc, lập tức hai mắt rưng rưng, duỗi tay vuốt ve mặt Tả Tiểu Đa: “Cẩu Cẩu..."
Tả Tiểu Đa tức giận đẩy tay của nàng ra, cả giận nói: “Ngươi cũng đã nói bên trong cái thứ này đã bao hàm hai ba thành tu vi của phân thân kia, còn có lực lượng nàng dùng vu thuật hấp thu, nếu để cho ngươi dùng, có lẽ có thể sớm đột phá, thậm chí là vô thanh vô tức đột phá... Ngươi cứ như vậy lãng phí trên người ta, còn làm bản thân nguyên khí đại thương, đây là Kim Sơn trên trời rơi xuống gì chứ, Kim Sơn cái rắm ấy!”
Tả Tiểu Đa đứng lên, sắc mặt lo lắng tới cực điểm, vò đầu bứt tai đi qua đi lại ba vòng, thấp giọng gào thét, “Tả Tiểu Niệm! Ngươi đến cùng có biết, ngươi bây giờ nguy hiểm đến thế nào không?!”
Ánh mắt Tả Tiểu Niệm trở nên thâm thuý.
Nàng nhìn chằm chằm Tả Tiểu Đa, nói: “Hóa ra ngươi thật sự biết xem tướng.”
Tả Tiểu Đa sững sờ: “???”
Tả Tiểu Niệm thấp giọng nói: “Ngươi ngày đó không phải đã bắt được một tên trộm? Sau đó, còn chỉ điểm cái tên trộm này, đi về phía đông tránh họa? Tránh đường chết đi vào đường sinh là gì?”
Tả Tiểu Đa: “Đúng vậy, thế nào?” “Thế nào?!”
Tả Tiểu Niệm nhẹ nhàng hít sâu một hơi, nói: “Ngươi biết không, tên trộm kia, chính là Tham Lang môn nhân kia lựa chọn làm mục tiêu cuối cùng, cũng là điểm mấu chốt của Tham Lang Trận, điểm kết thúc, mà ngươi bắt quả tang hắn ăn trộm, trả ví tiền trở về. Hậu quả trực tiếp. nhất chính là Tham Lang Phách đặt trong cái ví đó không được đưa ra ngoài..."
“Chính là bởi vì nguyên nhân này, mới khiến nàng phản phệ, sau đó mới đi tìm ngươi... Ngươi biết không? Nhóm của tên trộm kia, tính cả lão đại của hắn, tộng cộng là mười người. Buổi tối hôm qua, ngoại trừ cái này tên trộm ngươi bắt được, những người khác đều đã chết hết!”
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy cổ họng khô chát, nói: “Chết hết...”
Đột nhiên cảm giác nhân mạng, lại là rẻ rúm như thế.
“Nhưng tên trộm kia không chết, hắn rất nghe lời, ờm, mặc dù không biết là nghe lời thật, hay là sợ hãi ngươi, tóm lại chính là nghe ngươi lời nói về sau, xế chiều hôm đó theo thương đội đi An Thái Thành, rời khỏi Phượng Hoàng Thành.”
“Hiện tại, tên trộm đó vẫn còn ở An Thái Thành, không chết!”
Ánh mắt thanh lãnh của Tả Tiểu Niệm dừng lại ở trên mặt Tả Tiểu Đa, không xác định h Ngươi... ngươi nói tướng thuật mấy thứ đấy, thật sự không phải là thuận miệng nói mò à?”
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy trong lòng một mảnh mơ hồ, lẩm bẩm nói: “Làm sao ngươi lại biết rõ ràng như vậy?”
Tả Tiểu Niệm thản nhiên nói: “Hôm nay, lúc rạng sáng, Tham Lang Trận dẫn bạo, chín thi thể có liên quan vụ án mặc dù chết tại địa phương khác nhau, nhưng tử trạng giống nhau như đúc... Chúng ta rạng sáng đã biết rồi, sau đó ta nhớ tới chuyện ngươi bắt tên móc túi, bởi vì lúc ấy rất không thích hợp. Từ lúc ngươi nói ta đã bắt đầu lưu ý, cảm giác cô gái kia hình như là mồi câu.”
“Cho nên từ lúc ngươi nói, ta cũng đang chờ đợi Tham Lang Trận dẫn bạo, quả nhiên chín người kia đột nhiên chết không rõ nguyên nhân.”
“Nhưng trong lòng ta biết rõ, để cho chắc chẳn hơn, ta len lén lại điều tra một chút tên trộm này, phát hiện hắn không ở trong thành, điều tra hướng đi mới phát hiện hắn đã rời khỏi Phượng Hoàng Thành. Một đường hướng đông đi An Thái Thành!”
“Mà hắn một đường hướng đông, chính là ngươi chỉ điểm”
“Sau đó sáng sớm, ta bay thẳng đến An Thái Thành, đi tìm được tên trộm tên là Trương Nguyên đó, à đúng rồi, Trương Nguyên chính là cái tên trộm bị ngươi đánh, bị ngươi coi bói rồi đe doạ, sau đó được ngươi chỉ điểm sinh lộ cho đó.”
“Ta hỏi tên trộm này đầu đuôi mọi chuyện, hắn trả lời giống hệt như những gì ngươi nói.”
“Mà Trương Nguyên, cũng là bởi vì làm theo lời chỉ điểm của ngươi, trực tiếp đào tẩu, đi An Thái Thành, cho nên tránh khỏi tử kiếp!”
“Mà lúc đó ta mới xác định, đây chính là Tham Lang Trận."
Trong đầu Tả Tiểu Đa lóe lên linh quang.
Hắn biết một giọt thanh lương linh dịch kia sao lại tự nhiên tới rồi!
Thì ra là thế, là tên trộm kia...
Do có mình nhúng một tay vào, nên mới thay đổi vận mệnh ắt phải chết của hắn hẳn!
“Trương Nguyên cũng biết tin những người khác đã chết, bây giờ đang ở lại An Thái Thành tìm việc làm, thề không bao giờ ăn cắp nữa... còn nhờ ta chuyển lời cảm ơn đến ngươi.”
Tả Tiểu Niệm khẽ cười: “Hắn nói mình bây giờ không có bản lãnh cũng không có tiền, không có cách nào báo. đáp ngươi, về sau nhất định để báo đáp.”
Tả Tiểu Đa yên lặng gật đầu.
Thì ra là thế.
Thế này, thì mọi chuyện cũng đã có liên kết và có thể giải thích được rồi.
Tả Tiểu Niệm nói: “Cho nên, sau khi ta trở về, vẫn luôn đi theo ngươi, bởi vì ta biết, người bố trí Tham Lang Trận, chắc chắn sẽ tìm tới ngươi! Bởi vì nếu không giải quyết ngươi, nàng sẽ không cách nào thành công!”
“Cái này... Phức tạp như vậy à...”
Tả Tiểu Đa lẩm bẩm nói.
Tại thời khắc này, hẳn cảm giác lưng mình một mảnh lạnh buốt, ngay cả trái tim cũng lạnh toát.
Lạnh thấu xương.
Thứ nhất là thủ đoạn quỷ dị của Vu Môn, thứ hai, là giang hồ đáng sợ, chín người cứ như vậy đột tử, thứ ba, điểm quan trọng nhất liền là —— Tả Tiểu Niệm một mực đi theo hắn?
Vậy hắn...
Tả Tiểu Đa lập tức bắt đầu hãi hùng khiếp vía.
Đồng thời lại có một loại kiêu ngạo thản nhiên dâng lên: Niệm Niệm mèo thế mà lại lợi hại như vậy, mình chỉ thuận miệng nói một câu, mà đã cẩn thận thăm dò tìm hiểu nguồn gốc,rồi đoán ra được nhiều như vậy!
Phần tâm tư tinh tế tỉ mỉ và mức độ tính táo này, thật sự là không thể không bội phục.
Nhưng Tả Tiểu Niệm hiện tại cũng không có cân nhắc phương diện khác, tất cả sự chú ý đều đặt trên người Tả Tiểu Đa.
“Ngươi... Là biết xem tướng thật? Hay, chỉ là trùng hợp thôi?”
Tả Tiểu Đa hít vào một hơi thật dài, thấp giọng, dùng một loại giọng điệu nghiêm túc, cực độ trịnh trọng, còn thêm thái độ trang nghiêm, từng chữ từng câu nói: “Niệm Niệm, ta thật sự biết xem tướng, không những thế, tạo nghệ xem tướng của ta còn khá cao, cao đến vượt qua tưởng tượng của ngươi, nhận biết của ngươi luôn đó!”