“Phải cho bọn nó nếm thứ đòn hiểm là thế nào!" Các giáo viên Cao Võ, đều nghĩ như vậy.

“Vì sao người già thường nói, bị thiệt là nhặt được của hời? Những lời này đối với Võ Giả mà nói, là những lời rất chí lý. Khi vấp ngã, bị thiệt, chỉ căn còn giữ được cái mạng thì đã là nhặt được của hời. Bởi vì khi đó chúng ta sẽ không phạm phải sai lầm đó lần nữa! Phải biết rằng, ngoài kia có rất nhiều người ngã xuống vì gặp những trắc trở ngoài đời này!"

Những lần tranh vị trí trong Long Hổ Bảng trước kia, ai cũng chiến đấu theo quy củ, đánh hết mình. Bởi vì mọi người đều làm theo khuôn phép cũ, nên không cảm thấy gì.

Nhưng lần này, đám học sinh của Nhị Trung thành Phượng Hoàng kia, đặc biệt là Tả Tiểu Đa làm cho bọn họ nhận ra: Đánh như vậy là không được!

Một đám ngây thơ đơn thuần như đóa hoa trắng nhỏ này, sau này ra đời sẽ bị bất nạt, bị người chơi đó!

Vì tương lai của học sinh, bọn họ đều động não. suy nghĩ vấn đề một cách nghiêm túc.

Kết quả rút thăm sáu đội mạnh nhất——

Nhị Trung thành Phượng Hoàng với Nhất Trung Dương Lạc.

Nhất Trung Thủy thành với Tam Trung Phong Hải

Nhất Trung Phượng Vĩ với Nhất Trung Thương Sơn

Nhìn kết quả rút thăm lần này, Nhất Trung Phượng Vĩ và Nhất Trung Thương Sơn có thể nói là được lợi.

Vốn dĩ kỷ lục cao nhất của hai đội này trước nay cũng chỉ là lọt vào tám hạng đầu mà thôi, đã thế lại còn không ổn định nữa, năm nay là hạng tám, năm sau có thể tụt xuống hạng mười.

Nhưng mà lần này, lại thăng hạng rất suôn sẻ.

Chẳng những nhảy một mạch vào sáu hạng đầu, lại còn có khả năng lọt vào thêm được một vòng nữa, đây thật sự là chiếc bánh có nhân rớt từ trên trời xuống mà.

Mỗi lần có kết quả rút thăm, hầu như đều là những trận quyết đấu kịch liệt, đều đánh cho tới khi không đánh nổi nữa thì thôi.

Lần này rút thăm vậy mà lại vớ được món hời lớn như vậy!

Bọn họ đâu biết đó là tất cả đều công lao của Tả lão đại, chỉ cảm thấy đội mình quá may mẫn thôi, biết đâu chừng.. lấy được cả giải quán quân thì sao?

Vòng đấu sáu đội này mục đích là lọc lấy bốn đội, ba đội thẳng sẽ trực tiếp lọt vào vòng tiếp theo, các ba đội thua thì rút thăm, trong đó sẽ có một đội được vào lượt tiếp theo, và hai đội còn lại sẽ quyết đấu. Sau khi đối chiến đội nào thẳng sẽ lại đánh với đội còn lại. Đội thẳng cuối cùng sẽ lấy được chiếc vé cuối cùng.

Mà bốn đội quyết đấu thì đơn giản hơn, hai đội thẳng quyết chiến để quyết định ai là quán quân, ai là á quân, còn hai đội thua thì chiến đấu tranh ba tư.

Nói cách khác, cuộc thi Long Hổ bảng lần này sắp đến hồi kết thúc.

....

Trưa hôm đó.

Nhị Trung thành Phượng Hoàng và Nhất Trung Dương Lạc quyết đấu.

Mà nữ sinh dáng người cao cao được Tả Tiểu Đa đánh giá cao kia, lại ở trong đội ngũ của Nhất Trung Dương Lạc.

Những người khác cùng lắm trình độ cũng ngang tầm đám Lý Thành Long, duy chỉ có nữ sinh này lại vượt xa đồng trang lứa, cho Tả Tiểu Đa cảm giác, gần như có thể dùng từ sắc sảo để hình dung.

Tả Tiểu Đa có thế khẳng định, nếu không tính mình, cô gái này sở hữu chiến lực khủng khiếp có thể xuyên thấu cả năm người Lý Thành Long!

Nhưng dựa vào việc hỏi thăm trước đó, phát hiện cô gái này không những không phải đội trưởng, mà đến cả phó đội trưởng cũng không phải, có thể nói là rất thấp.

Lần đọ sức này, lại khác cùng với Nhất trung Tiềm Long, trận đầu Long Vũ Sinh ra trận, chiến đấu đến nỗi hết hơi hết sức, cuối cùng gian nan giành thẳng lợi; Nhưng lại không có sức đánh trận thứ hai, phải lùi xuống.

Tiếp tục thay Vạn Lý Tú lên sàn đánh trận thứ hai, đối phương cũng là một nữ sinh lên, lại một trận chiến ngang tài ngang sức, đánh mãi không ai vượt lên trên được, cuối cùng hòa nhau; Hai cô gái đi xuống một người thì nôn ra máu, một người được dìu xuống.

Trận thứ ba, Lý Thành Long ra trận, đánh một trận trời đất mù mịt với đối phương, cuối cùng chật vật giành được chiến thắng, vẫn đánh đến nỗi không còn sức chiến đấu, trông có vẻ tình trạng thương tích nhẹ hơn đối phương, thắng được là rất may mắn, thật sự rất may mắn.

Đến lúc này, hai thẳng một hòa.

Tả Tiểu Đa dứt khoát tiến lên chuẩn bị đánh trận thứ tư.

Hắn có thể khẳng định, dù sao đi nữa nữ sinh cao. kia của đối phương cũng phải ra trận; nếu không, nếu Nhất trung Dương Lạc thua một ván nữa thì sẽ tuyên bố kết thúc.

Tả Tiểu Đa đoán không lệch một li, nữ sinh mặt lạnh nhạt kia sải hai bước chân dài nghênh đón.

“Lan Băng Nhụy”

Ba chữ lạnh lùng vang lên không hề khách sáo. Ngôn Tình Trọng Sinh

“Tả Tiểu Đa”

Tả Tiểu Đa cũng không vờ vĩnh gì, trên ý nghĩa nào đó, Tả Tiểu Đa cũng là một trai thẳng, kiên cường không kém gì Lý Thành Long.

Ngươi xinh đẹp à?

Chỉ cần ta đây không mượn tiền ngươi thì sẽ không nương tay!

Với lại...

Ngươi không cảm thấy mình quá cao sao?

Tả Tiểu Đa một mét tám chín, chiều cao này đã cao trong đám nam rồi; Mà nữ sinh này, ước lượng bằng mắt ít nhất cũng cao một mét tám tư, tám lăm, đứng như vậy, trông lại muốn cao hơn cả Tả Tiểu Đa, quả thật chiều cao này không hữu nghị cho lắm!

“Mời!"

“Mời!"

Hai người làm thế mời cùng lúc.

Tả Tiểu Đa không hề do dự tiến hành Tinh Không Bộ, Long Môn Thối toàn diện, nhưng ngay sau đó là một tiếng cười khổ.

Vì thân pháp chiêu pháp đối phương sử dụng... bước chân tinh quang xán lạn, Trích Tinh chưởng, Long Môn Thối...

“Bà mẹ nó, là từ một nguồn mà ra!"

Tả Tiểu Đa ngây ra luôn!

Cô gái này cũng là truyền nhân của Côn Lôn Đạo Môn?

Nhưng thấy được người cùng nguồn này của mình sao biểu hiện thờ ơ như vậy?

Những người khác cũng ngây ngẩn, sau đó lộ ra vẻ mặt đầy thích thú

Lần này hay rồi, lại là hai truyền nhân của Côn Lôn Đạo Môn chạm mặt nhau, chắc chắn trận này có thứ hay để xem rồi!

Bịch bịch bịch..

Tả Tiểu Đa và Lan Băng Nhụy đối đầu ba chưởng,

Chân cũng đá lẫn nhau ba lần, hai người đều điềm nhiên như không, bay lùi về sau.

Thăm dò thực hư đã xong.

Dường như sắc mặt Tả Tiểu Đa và Lan Băng Nhụy đều hơi nặng nề.

Minh rõ nhất chuyện nhà mình, qua giao thủ vừa nãy, Tả Tiểu Đa đã đoán ra cô gái trước mặt là thuộc loại thiên tài tuyệt thế!

Vả lại còn là loại thiên tài lúc đột phá Võ Sự, ít nhất cũng kiềm chế chân nguyên xao động khoảng bảy tám lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play