【 Tạ Thiếu Ngu là một trong những nhân vật chính trung tâm. 】

Trúc Ẩn Trần sửng sốt một lúc mới nhớ ra Tạ Thiếu Ngu là tên cũ của tiểu sư đệ, vì tránh né kẻ thù đuổi giết mới sửa tên đổi họ.

【 Hệ thống không đủ năng lượng sắp ngắt kết nối. Xin hỏi ký chủ có chấp nhận các nhiệm vụ theo từng giai đoạn không. 】

Trúc Ẩn Trần cắn răng: " Ta nhận."

【 Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cơ bản của giai đoạn tân thủ —— "gặp mặt phản diện ". 】

Trúc Ẩn Trần:.... Như này cũng được hả?

Mèo trắng nhỏ ngáp một cái, tựa hồ có một ít tinh thần

Trúc Ẩn Trần: "Phản diện là Túc Ly hay là ma tu kia?"

【 Đều là phản diện ở các giai đoạn khác nhau. 】

Khó trách hệ thống nói nhiệm vụ rất khó, trong sách có phản diện khác nhau, hiện tại phản diện dài như vạn lý trường thành, chỉ số độ khó mà nhân vật chính phải đối mặt cũng tăng vọt.

Hơn nữa nhân vật chính còn không phải một người, dựa vào chính y căn bản cũng không có biện pháp.

Trúc Ẩn Trần có một tia hy vọng hỏi: "Hệ thống cậu có thuật phân thân không? Hoặc cho tôi mấy cái áo choàng* cũng được."

*Bản sao.

【Hệ thống không có công năng này. Ký chủ không cần lo lắng về số lượng phản diện quá nhiều. Bọn họ sẽ giết lẫn nhau. 】

Trúc Ẩn Trần không thể đếm được hôm nay mình không nói nên lời bao nhiêu lần. Tốt lắm, này cũng rất phản diện.

【 Nhân vật chính nhất định có hào quang bảo vệ, nếu như không có tai nạn ở trọng điểm, cốt truyện có thể tự mình vận hành. 】

【 Hệ thống hiện tại không thể liên lạc với ký chủ trong một khoảng thời gian. Hãy cố gắng hết sức để sống sót. 】

【 Sau đây là danh sách nhân vật chính —— Tiêu Viễn Chỉ, Hà Tiên Xu, Tô Vân Kỳ, Tư Vũ, Nam Cung Phá Thiên. 】

Mỗi khi hệ thống nói đến một cái tên, trái tim Trúc Ẩn Trần liền run rẩy. Y biết ba trong số năm người họ.

Hà Tiên Xu, hiện được gọi là Liễu Nam Yên, là nhị sư muội của y.

Tô Vân Kỳ, là tên của tam sư muội y.

Hơn nữa có cả tiểu sư đệ, đây là muốn kéo toàn tông môn tận diệt mà.

【 Ký chủ hiện tại đang trong tình thế vô cùng nguy hiểm. Phản diện có độ nguy hiểm cao Túc Ly đang ở bên cạnh ngài. Theo tính toán của hệ thống, ký chủ có rất ít hy vọng sống sót. 】

Nói có rất ít hy vọng thực ra là nói một cách nhẹ nhàng. Tình hình thực tế là, xác suất sống sót của Trúc Ẩn Trần do hệ thống tính toán là 0%.

【 Dựa theo nguyên tác cốt truyện, ký chủ sẽ bị Túc Ly giết chết, xác chết luyện thành con rối. 】

Trúc Ẩn Trần:!!?

"Đã chết còn phải làm nhiệm vụ?" Thái quá rồi đấy!

【 Hệ thống sẽ bảo vệ linh hồn của ký chủ khỏi bị xâm hại. Vui lòng ngụy trang cho đến khi nhiệm vụ tiếp theo hoàn thành, cùng kết nối với hệ thống được khôi phục. 】

【Đưa ra các nhiệm vụ theo từng giai đoạn, gặp gỡ bất kỳ nhân vật chính nào. 】

【 Chúc ký chủ may mắn. 】

Hệ thống nắm chặt thời gian để nói ra thông tin chính, khi câu cuối cùng rơi xuống, Trúc Ẩn Trần trở lại thế giới bên ngoài với một loạt câu hỏi chưa được giải đáp.

Cái lạnh do hàn độc lạnh mang lại cũng quay trở lại cơ thể, lạnh quá.

Mở mắt ra, không hề đề phòng bắt gặp một đôi mắt đen láy.

Trong lòng Trúc Ẩn Trần phát điên: A a a a a, vừa mở mắt ra, cái gì thế này!!! Mẹ nó, ngươi là quỷ sao?! Ngươi muốn hù chết ai! Ôi trái tim bé nhỏ tội nghiệp của tôi!

Trên thực tế, cơ thể y đã tê cứng do hàn độc nên không hề cử động được, dị động lớn nhất chính là đồng tử rất nhỏ hơi run lên.

Túc Ly tựa hồ có chút tiếc nuối: "Ta vốn tưởng sẽ dọa đạo hữu, không ngờ đạo hữu lại bình tĩnh như vậy."

Trúc Ẩn Trần:...

Ngươi quả nhiên là cố ý, ah, hắn là phản diện, phản diện không làm người bình thường.

Trúc Ẩn Trần cũng biết Túc Ly đã đoán ra thân phận của y, rốt cuộc toàn bộ Tu chân giới kẻ xui xẻo trúng hàn độc cũng không có mấy người, người còn sống hơn nữa còn tu luyện đến Kim Đan cũng chỉ là y.

Đáy lòng âm thầm hỏi người thân của Túc Ly sao có thể nuôi ra nội tâm âm u ác tính như vậy.

Trúc Ẩn Trần giơ tay đẩy Túc Ly ra: "Ta cùng các hạ không quen biết, cũng không thích cùng người khác vui đùa, từ biệt ở đây."

Đẩy không nổi, Trúc Ẩn Trần khẽ nhíu mày, đưa cho Túc Ly một ánh mắt nghi hoặc.

Nhưng mà y không biết, chính mình cho rằng dưới tình huống như vậy, hẳn là biểu hiện ra nghi ngờ khó hiểu, khi hàn độc ăn mòn cơ bắp làm khuôn mặt thiếu sức sống vẫn chưa thành công biểu hiện ra ngoài.

Rơi vào trong mắt Túc Ly, chính là mặt đầy sương lạnh, lạnh băng lại không kiên nhẫn mà nhìn qua, cảnh báo mình đã xâm phạm lãnh địa của y.

Hắn từ đáy lòng khen ngợi: "Đôi mắt của ngươi thật xinh đẹp."

Túc Ly đã từng ở Bắc Vực tuyết sơn nhìn thấy thần bảo hộ tuyết vực trong truyền thuyết, Băng Loan Tuyết Điểu, cao ngạo khi nhìn xuống nhân gian từ đỉnh tuyết sơn giống hệt như đôi mắt này.

Đáng tiếc hắn đã nhiều lần đi đến Bắc Vực tuyết sơn, nhưng không bao giờ nhìn thấy Tuyết Điểu nữa.

Trúc Ẩn Trần nghe thấy lời nhìn như đang khen ngợi này, chỉ cảm thấy toàn thân nổi hết da gà, trên tay dùng nhiều lực hơn, đẩy người ra.

Lần này Túc Ly phối hợp ngồi dậy, ngồi ngay ngắn một bên, cười nhạt, tựa hồ có chút bình thường, lại giống như không bình thường.

Kéo khoảng cách với khuôn mặt gần trong gang tấc, áp lực vô hình được giảm bớt, nhưng dự cảm không lành trong lòng Trúc Ẩn Trần lại không hề thuyên giảm chút nào.

Kể từ khi tỉnh lại, lời nói và hành động của Túc Ly giống trong lời đồn là khiêm tốn nhã nhặn có lễ nghĩa, ngược lại khi bại lộ bản tính, khinh thường ngay trên mặt tiếp tục ngụy trang làm càn.

Nếu Túc Ly tiếp tục ngụy trang, chính mình có lẽ vẫn có thể dựa vào kỹ năng diễn xuất, nghĩ cách thoát thân.

Nhưng hắn không ngụy trang!

Ngẫm lại một người đã lừa toàn bộ vai ác ở Tu chân giới, đối mặt với người nào mới có thể bại lộ chính mình.

Người mình tín nhiệm, hoặc là người đã chết.

Dùng bàn chân nhớ y cũng không phải là cái hay.

Trúc Ẩn Trần lúc này chỉ muốn nhanh chóng rời đi, im lặng đứng dậy xuống giường, pháp khí và nhẫn trữ vật tất cả đều ở trên người y, độc của ma tu cũng đã giải, cái này làm cho y dâng lên một tia hy vọng, có lẽ Túc Ly chưa muốn xé rách da mặt hoàn toàn.

Sự mong đợi đã hoàn toàn tan biến khi y bước đến trước cửa phòng xa lạ.

Trúc Ẩn Trần dừng lại cách cửa một bước, đưa tay về phía trước, ngón tay chạm vào rào chắn vô hình, khiến y không tiến thêm được.

Có kết giới.

Kìm nén những lời không văn minh trong lòng, Trúc Ẩn Trần nghiêng người, quay đầu nhìn đầu sỏ gây tội trong phòng: "Các hạ đây là ý gì?"

Túc Ly ngồi ở mép giường, đều thu vào mắt tất cả hành động của Trúc Ẩn Trần vừa qua, nghe được lời chất vấn chậm rãi đứng lên, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Tại hạ là Túc Ly, tên tự Tử Hành, không biết đạo hữu tên gì?"

Ai quan tâm tên của ngươi, chỉ có bạn bè thân thiết mới có thể trao đổi tên tự, ngươi nghĩ ta là ai?

Thân phận duy nhất của ngươi trong lòng ta chính là muốn tránh xa, không, là muốn giúp vai chính đánh chết ngươi, ngươi có thể nhận ra thân phận của chính mình, có thể tự mình hiểu lấy được không?

Trúc Ẩn Trần: "Nói cho ngươi biết, ngươi sẽ giải trừ kết giới à."

Đã như vậy thì nói ra một cái tên cũng không sao cả, cùng lắm thì nói bừa một cái tên.

Nhưng mà Túc Ly lại nở một nụ cười ôn hòa nhìn qua rất dễ nói chuyện, thốt ra hai chữ: "Không đâu."

Dưới ống tay áo rộng Trúc Ẩn Trần nắm chặt tay thành nắm đấm.

Cứng đầu như vậy, đây là tên bệnh tâm thần nào thế, tại sao tu chân giới không có bệnh viện tâm thần để nhốt loại người này vào?

Ngọn lửa trong lòng Trúc Ẩn Trần liên tục bị đè nén, đừng xúc động, tình thế không được, hàn độc còn chưa áp chế xuống, mình hiện tại đánh không lại hắn.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?"

Túc Ly: "Muốn nghĩ cách làm sao mới có thể giữ cơ thể ngươi nguyên vẹn."

Đôi mắt rất xinh đẹp, thân thể cũng là Băng linh căn, trực tiếp giết quá mức lãng phí.

Trúc Ẩn Trần lâm vào trầm mặc, gào lên —— sư phụ, đồ đệ của ngươi giống như gặp được biến thái. (Cứu bé)

Lời nói tiếp theo của Túc Ly khiến bầu không khí đọng lại đến mức đóng băng.

"Huống chi, ngươi cũng đã nhìn thấy ta giết Trần sư đệ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play