Có người nói bí cảnh sẽ diễn ra trước, lại không thể trực tiếp để Nam Cung Phá Thiên đứng vị trí thứ nhất, rõ ràng là Thiên Đạo có tồn tại một loại hạn chế nào đó, nhưng hạn chế đó rốt cuộc là cái gì mới được.
[ Hệ thống, ba ngày liên tiếp gặp được người quen là trùng hợp à? ] Trúc Ẩn Trần càng nghĩ càng cảm thấy mấy ngày nay mình đã gặp vấn đề nào đó không ổn.
【 Theo tính toán của hệ thống, tỉ lệ chiến thắng của Nam Cung Phá Thiên cực kì thấp, khi đối chiến thì Nguyệt Nhã có tới 60% thắng, khả năng thất bại rất lớn. 】
Cho nên đương nhiên là đối thủ đã được an bài tốt, Thiên Đạo đang dọn đường cho nhân vật chính, còn y chính là một công cụ hình người.
[ Nam chính không được lắm nhỉ.] Nhìn sư đệ của y tự chủ và tham vọng mức nào kìa.
Tuy đánh không lại Kim Đan, nhưng là đấu với Trúc Cơ thì chưa thua trận nào.
Trúc Ẩn Trần nghĩ đến Nam Cung Phá Thiên khi gặp được mỹ nữ, thấy một người lại thích một người, không thể quản được chân giữa của mình, vậy nên y không hề ngạc nhiên khi thấy hắn thua.
【Quả thật không được】Nếu hệ thống đống ý với lời của ký chủ nói, cốt truyện sẽ yêu cầu đẩy lên cao, xảy ra nhiều sai sót nhất, nhân vật chính như vậy sẽ bị hệ thống coi là kẻ gây rối, nếu có thể đổi nam chính...
Nhiệm vụ sắp hoàn thành, tâm tình Trúc Ẩn Trần thoải mái hơn một chút, nói chuyện phiếm cùng hệ thống.
[ Gần đây trông ngươi có vẻ bớt ủ rũ hơn so với lần đầu chúng ta gặp nhau.]
【 Chắc là do thấy được một chút hy vọng. Trong bí cảnh Tiểu Thanh Lan, Thiên Đạo đã vì ký chủ mà chuẩn bị một phần quà. Địa điểm cụ thể là ở phía Đông, Tiềm Long Đàm đế. 】
[ Cái này có được xem như khen thưởng vì làm việc tốt không? ]
【 Có thể hiểu như vậy, thực lực của kí chủ tăng lên sẽ giúp duy trì cốt truyện, hoàn thành nhiệm vụ sau này.】
【 Thời gian cốt truyện càng kéo dài, ảnh hưởng của Thiên Đạo lên thế giới này sẽ càng thấp. Một khi cốt truyện sau này xảy ra vấn đề, ký chủ đành phải tự túc là hạnh phúc rồi. 】
Thì ra là thế, trên đời làm gì có bữa ăn nào miễn phí, từ trước đến nay Trúc Ẩn Trần vẫn luôn tin tưởng vào nguyên tắc trao đổi bình đẳng. Y và Thiên Đạo có cùng một mục tiêu. Cho dù lần này là cơ duyên hay bẫy rập, y vẫn phải chấp nhận nó.
Nếu không có hệ thống, tu vi của y sẽ chỉ đạt Hóa Thần lúc Túc Ly hiến tế. Chỉ có cùng hệ thống hợp tác mới có cơ hội tìm ra con đường sống khác.
Lúc y đang nói chuyện với hệ thống, giọng trưởng lão tuyên bố bắt đầu đã vang lên.
Đối mặt thế công của Nam Cung Phá Thiên,Trúc Ẩn Trần không thể cùng hệ thống liên lạc được nữa, dặn dò hệ thống chú ý, lúc y sắp chiến thắng thì nhắc nhở y một chút, sau đó vứt tất cả băn khoăn ra sau đầu, tay chân bắt đầu gia nhập cuộc chiến.
Vũ khí của Nam Cung Phá Thiên là một cây quạt, Trúc Ẩn Trần thầm chửi hắn ta làm màu, vung dù trúc, không chút lưu tình quất vào đầu đối phương, xuống tay cực kì hung ác.
Y đã không vừa mắt cái tên bắt cá nhiều tay này lâu rồi, đặc biệt là sau khi biết được tâm tư của hắn ta với tiểu sư muội trong nguyên tác.
Cơ hội đánh người quang minh chính đại như này không nhiều lắm,đánh chết cái hại cung rách nát đó, dù có ra sao thì hôm nay y cũng phải đánh dập não hắn ta mới thôi.
Trong mắt Trúc Ẩn Trần ngập tràn hàn khí, đánh linh lực lạnh như băng linh lực vào người Nam Cung Phá Thiên, khiến hắn ta vừa lạnh vừa rét.
Nam Cung Phá Thiên cảm nhận được địch ý của Trúc Ẩn Trần trong chiêu thức của y, ánh mắt bừng bừng lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Quả nhiên là ngươi có tình cảm với Nguyệt Nhã."
Nếu không vì sao lại thù hận hắn ta như vậy, nhất định là hắn ta khiến vị sư huynh này của Nguyệt Nhã cảm thấy uy hiếp, không ai lại thủ hạ lưu tình với tình địch của chính mình cả.
"Vớ vẩn." Mắt của Trúc Ẩn Trần hiện lên một tia chán ghét tới tận xương tủy, trong đầu hắn ta chắc chỉ có mỗi chuyện giao hoan của nam với nữ nên mới nghĩ vậy về y.
Lừa dối?
Dám lừa dối muội muội của ta ư!
Đó là sư muội mà bố mày xem như con gái mà nuôi nấng, ** má hôm nay bố mày phải đánh chết cái thứ ghê tởm này.
Trong lòng ngập tràn tức giận, Trúc Ẩn Trần xuống tay không chút chừng mực, trong khi Nam Cung Phá Thiên lại cho là mình đang chiến đấu với tình địch, quyết không thể thua, hai người đánh ra chân hỏa, không phải đánh đến lúc có người nhận thua là dừng, mà là đập đối phương tàn phế, giẫm đạp dưới chân.
Xa xa, mây đen bao phủ cả ngọn núi, gió cũng bắt đầu nổi lên, những người dưới đài người không khỏi bị hấp dẫn, Nguyên Anh độ kiếp và tranh đấu vị trí đứng đầu đều là tâm điểm của đám tu sĩ, cả hai đang diễn ra cùng một lúc.
Mây đen che khuất ánh mặt trời, thiên địa bỗng trở nên tối tăm, đạo lôi kiếp thứ nhất xoẹt qua bầu trời, sấm sét ầm ầm cả một vùng trời đất.
Hai người đang đánh nhau trên đài đồng thời bị tiếng sấm ảnh hưởng, Nam Cung Phá Thiên quay đầu, dù trúc vội vàng đánh lén, hắn ta vội vàng tránh, cánh tay không kịp né đã bị thương nghiêm trọng, rốt cuộc cũng không bị phân tâm nữa.
Hắn ta nhìn vào đôi mắt không gợn sóng như vùng đất băng giá mà gió tuyết không thổi của Trúc Ẩn Trần, trong đầu nảy sinh nghi ngờ. Đó chính là Nguyên Anh độ kiếp, người này lại không hiếu kỳ chút nào, không hề bị ảnh hưởng với các tác nhân bên ngoài, chiến đấu tập trung vô cùng.
Hắn ta đã khinh địch. Vị sư huynh này của Nguyệt Nhã, thực sự là một đối thủ mạnh.
Nam Cung Phá Thiên đứng đó động não, nhưng hắn ta lại không biết Trúc Ẩn Trần không phải là không ảnh hưởng, thậm chí y còn tấn công ác độc hơn.
Lôi kiếp đại biểu cho cái gì?
Với Trúc Ẩn Trần, lôi kiếp xuất hiện có nghĩa là Túc Ly sắp kết thúc bế quan, ngày tháng thư thái của y cũng biến mất, bực bội và lửa giận đan xen, Trúc Ẩn Trần cảm xúc những cảm xúc đó phát tiết trong trận chiến.
【 Ký chủ, bình tĩnh, đừng thắng. 】
[ Yên tâm. ]
Sau khi bung dù để chặn một đòn tấn công khác của Nam Cung Phá Thiên, Trúc Ẩn Trần kéo dãn khoảng cách, vừa không cam lòng vừa phẫn nộ nhìn hắn ta.
Nam Cung Phá Thiên cảnh giác bày ra tư thế phòng thủ, Trúc Ẩn Trần bình tĩnh nói: "Ta nhận thua."
Hắn ta ngây người một hồi, hoài nghi bản thân nghe lầm, chẳng lẽ hắn ta trúng ảo thuật rồi?
Những tu sĩ đang quan sát cũng mười phần khó hiểu, thậm chí có người còn tức giận mắng: "Nhận thua cái bà nội ngươi! Lão tử đặt linh thạch vào ngươi rồi đấy!"
"Nhận thua cái quái gì! Đánh tiếp đi!"
"Đánh đi! Thằng hèn!"
Ánh mắt sắc bén Tư Nguyệt Nhã quét qua đám người đang gào thét, uy áp mà Kim Đan tỏa ra khiến họ đổ mồ hôi lạnh, không dám nhiều lời một câu nào nữa.
Cảnh cáo lũ không biết điều đó xong, Tư Nguyệt Nhã chạy đến võ đài, đôi mắt màu hạt dẻ xinh đẹp tràn đầy lo lắng.
Trúc Ẩn Trần thu hồi dù trúc, sợ giả vờ thua bị phát hiện, cũng quá lười để giả vờ nên nghĩ biện pháp lừa gạt.
[Hệ thống, giúp ta kích phát hàn độc. ]
【Được, mong rằng ký chủ bảo trọng thân thể. 】
[Đừng lo, không chết được. ]
Lấy Trúc Ẩn Trần làm trung tâm, nhiệt độ xung quanh chợt hạ thấp, cảm giác lạnh thấu xương khiến các tu sĩ ở gần khán đài vốn đang sôi nổi phải lần lượt phải rút lui.
"Sư huynh!" Tư Nguyệt Nhã nhanh chóng nhét một viên Phong Dương đan vào miệng Trúc Ẩn Trần.
Trúc Ẩn Trần liền tiêu hóa đan dược để áp chế hàn độc.
Trưởng lão chấp sự tới gần đặt tay lên trán y, truyền linh lực giúp y một tay.
Ánh mắt lão nhìn Trúc Ẩn Trần hiện lên một tia tiếc nuối, thiên tài có tư chất đỉnh cấp lại bị nhiễm hàn độc, thật là đáng tiếc.