Trận mắng mỏ nảy lửa này nhanh chóng thu hút sự chú ý của đoàn đội Tập Doanh.
Giống như Lâm Nhàn giáp mặt, nói thẳng Tập Doanh không có năng lực. Tập Doanh tự nhiên không có khả năng sẽ co đầu rụt cổ ở phía sau.
Tối hôm đó, cô đăng phản hồi trên Weibo.
Không mất nhiều thời gian để bài phản hồi của Tập Doanh lên hot search:
"Nhiều năm trước, tôi cùng tham gia chung với cô ấy, cùng nhau luyện tập và cùng nhau thu âm. Sau này, chúng tôi có định hướng phát triển sự nghiệp riêng, ai cũng bận rộn. Dù không liên lạc, nhưng chúng tôi vẫn là người quen cũ. Hôm nay, tôi đang ghi hình một chương trình, và chị Kim đột nhiên gửi tin nhắn cho tôi. Sau khi nhận được tin nhắn, tôi vội vàng đọc và không kịp trả lời. Ban đêm, tôi một mình nghĩ tới nghĩ lui, vốn dĩ không tính phản hồi lại, cũng là chừa cho người khác chút mặt mũi. Nhưng nghĩ đến việc người hâm mộ khắp nơi giúp tôi làm sáng tỏ, tôi càng không phải là loại người xấu hổ gì. Cuối cùng, tôi muốn nói vài lời. Tôi tuy rằng không dám nói mình bản lĩnh như thế nào, nhưng tôi vào vòng bán kết toàn bộ đều dựa vào thực lực của chính mình. Buổi sáng, cô đã nói gì với tôi, lời nói đó là ý gì, cô đang làm trái lương tâm của mình à?”
Tập Doanh đăng lên đây và người hâm mộ ngay lập tức phản hồi bằng những bình luận đau lòng:
[Doanh Doanh không khóc, đều là do lũ quái vật ghen tị. ]
[Nhà ta Doanh Doanh là nhất. ]
[Giải thưởng Kim Giác dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Doanh Doanh đây chính là bằng chứng của em. ]
[Doanh Doanh, chúng em vẫn luôn ủng hộ chỉ. |
[Những người ghen tị đỏ mắt như họ, cả đời này đừng mong vượt qua Doanh Doanh. ]
Mọi người trên mạng đều vì Tập Doanh mà bất bình. Họ gửi tin nhắn riêng cho Lâm Nhàn, chửi bới, đe dọa, nhục mạ, họ dùng mọi cách để công kích Lâm Nhàn, yêu cầu cô lập tức ra mặt xin lỗi Tập Doanh.
Không ngờ, Lâm Nhàn lại thật sự xuất hiện.
Cô ở Weibo nhắn lại một câu làm Tập Doanh tức khắc liên trầm mặc: "Trái lương tâm? Tôi từng quay một đoạn video lúc tập luyện chung. Cô có muốn tôi đăng lên không?”
Kim tỷ: "..."
Tập Doanh: "...'
Kim tỷ: "... Em hát thử cho chị nghe một chút xem nào..." Chắc là sự tình còn có thể cứu vãn được.
Tập Doanh: "... Em chỉ hát tệ một chút... à không có hơi nhiều..."
Kim tỷ: "... Nhiều là tới trình độ nào?"
Tập Doanh: ”...'
Tập Doanh im lặng khiến Kim tỷ càng trâm mặc hơn. Một lúc sau, Kim tỷ mới nói: "Tìm người, liên hệ với đoàn đội bên kia."
Bên phía người liên quan,
"Ký chủ, cô đang làm gì vậy?”
Lâm Nhàn nhào vào phía trước máy tính, đeo cặp kính gọng đen, nheo mắt nói: "Mua sắm trực tuyến! Ta là người có tiền!". Cô ngẩng đầu lên đôi mắt cô sáng lấp lánh, thấp giọng nói: "Tiêu tiền! Ngươi có biết đó là cảm giác như thế nào không?"
4637: ".. Hả? Nhưng bây giờ cô không quan tâm... việc kia... về Tập Doanh?”
Lâm Nhàn: "Ngươi quản cô ta làm gì? Là bên cô ta phiên chứ không phải ta phiền."
4637: ".... A22 Cũng đúng.
Lâm Nhàn lớn lên trong nghèo khó, ba cô qua đời trong một vụ tai nạn công trường xây dựng lúc cô 17 tuổi. Một năm sau đó, mẹ cô được chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan, cuộc sống gia đình vốn đã khó khăn nay càng trở nên tồi tệ hơn.
Năm 18 tuổi, cô tốt nghiệp trung học và chuyển sang phía bắc làm việc. Vào thời điểm khổ cực nhất, cô sống sót chỉ bằng bánh bao trắng và nước máy.
Đương nhiên những việc này không là gì so với những chuyện xảy ra trong thế giới xuyên nhanh.
Đối với Lâm Nhàn, có thể thoải mái mua sắm trực tuyến như bây giờ là điều cô chưa bao giờ dám mơ tưởng. Trước khi đi ngủ, cô nhận được cuộc gọi điện thoại từ nhà, là của em gái Lâm Thanh gọi tới.
Giọng em gái khó khăn, do dự một lát, cuối cùng cũng nói: "Chị, tiền thuốc của mẹ không đủ."
Lâm Nhàn mở giao diện, đổi một số tiền sau đó nói với Lâm Thanh: "Hiện tại, chị sẽ chuyển khoản cho em."
Đầu dây đối diện khẽ ừ một tiếng. Sau một lúc, cô ấy nói: "Chị, em đã đăng ký tốt nghiệp sớm với giáo viên. Em sẽ không tham dự kì thi tuyển sinh đại học!"
Nghe xong lời này, Lâm Nhàn hơi nheo mắt lại: “Ai cùng em nói cái gì đó sao?"
Lâm Thanh: "Không có."
Lâm Nhàn liền nói: "Vậy em liền tham gia thi đi, những thứ khác không cần suy nghĩ. Em kiểm tra điện thoại một chút xem đã nhận được tiền chưa?"
Lại một hồi im lặng, người bên kia đột nhiên kinh hãi hét lên: "Nhiều thế? Chị ơi, chị lấy đâu ra nhiều tiên như vậy?"
Ánh mắt Lâm Nhàn dịu đi một chút, cô cười nói: "Em chỉ cần yên tâm tiêu tiền, những chuyện khác cứ giao cho chị. Còn có, chị đã gửi chuyển phát nhanh cho mẹ. bên trong có một hộp thuốc, là chị mua. Em yên tâm để cho mẹ uống theo hướng dẫn sử dụng trên bao bì."
Trực giác của Lâm Thanh cảm thấy giọng nói của Lâm Nhàn có chút khác biệt, lời nói của chị cô không còn ôn hòa như trước, hiện tại lại thêm vài phần tự tin.
Cô cảm thấy vui mừng nhưng cũng lo lắng rằng hết thảy đều do chị đang ngụy trang.