"Người trên báo này không phải là tôi." Lâm Nhàn của mấy năm trước cũng không có tức giận.

Khi chậu nước bẩn đầu tiên được hất lên người cô thì phản ứng đầu tiên của Lâm Nhàn là phản bác.

"Tôi chưa từng đi ra ngoài với người đàn ông đó.' Tuy nhiên, không ai nghe lời cô nói. Công ty cũng từ chối giải thích cho cô, đổ nước bẩn ra ngoài.

Sau đó, Lâm Nhàn biết người phụ nữ đi ra ngoài hôm đó là Ông Quân Ngưng, Lâm Nhàn liền chất vấn: " Tại sao em lại mặc quần áo của chị?"

Ông Quân Ngưng là một người phụ nữ dịu dàng, nụ cười như nước: " Trang phục em bị bẩn cho nên em đã mượn quần áo của chị."

Chỉ có Lâm Nhàn biết, quân áo của cô không phải thuận tiện là có thể mượn được.

Người đại diện nói với Lâm Nhàn: "Tháng này, cô đã gom đủ tiền thuốc cho mẹ chưa?”

Tiền lương trực tiếp bị lấy ra uy hiếp, đây là bước đầu tiên khiến Lâm Nhàn thỏa hiệp.

Người phụ nữ chọn thỏa hiệp hết lần này đến lần khác thì kết cục phải đối mặt là điều hiển nhiên. Mỗi lần Lâm Nhàn nhượng bộ, đều có sự bất đắc dĩ không trách được. Nhưng qua miệng Y Lợi Minh thì đó lại là: “Cô xứng đáng!"

Ngay cả khi nghe những lời nói như vậy, Lâm Nhàn đứng ở cửa cũng chỉ có thể cúi đầu im lặng...

Nhưng mà ngày hôm nay, Lâm Nhàn có thể quang minh chính đại mà chất vấn:

"Ai cho phép các cô... có thể thay mặt tôi mà xin lỗi?" Giọng nói thanh thúy, lại to lớn vang dội thậm chí còn mang theo chút ý cười.

Trong hội trường, mỗi một người đều nghe rõ, kể cả những cư dân mạng đang ở kênh phát sóng trực tiếp.

Tức khắc, phòng phát sóng trực tiếp càng trở nên náo nhiệt.

Sáu thành viên ngồi cùng bàn với người đại diện Y Lợi Minh đều quay lại nhìn cô, trên mặt họ lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng phần lớn họ đều cảm thấy như mình đã biết điều này từ trước.

Lâm Nhàn, luôn lựa chọn thỏa hiệp.

Lâm Nhàn đứng thẳng ở cửa, đút hai tay vào túi quần, cười hỏi: "Đây là buổi họp báo của tôi phải không?”

Y Lợi Minh tươi cười hiền lành mà đứng dậy: "Lâm Nhàn, cô tới rồi. Mau, ngồi xuống đi."

Lâm Nhàn mỉm cười gật đầu, nhìn về phía chỗ ngồi được để dành cho cô, nhấc chân một cái, ghế tự nhiên lùi về phía sau, chừa một không gian thích hợp để ngồi.

Lúc này, không ai nhận ra rằng sự điềm tĩnh của Lâm Nhàn khác với sự nhút nhát trước đây của cô.

Lâm Nhàn ngồi xuống cùng những người đã ăn mặc trang điểm rực rỡ lộ rõ sự bất đồng.

Cô ấy ăn mặc một chiếc áo len màu trắng có in một chú mèo hoạt hình và chiếc quần thể thao màu xanh lam, loại quần đơn giản phổ biến nhất. Đôi giày thể thao màu đen sâm, mái tóc hơi rối và khuôn mặt hoàn toàn mộc mạc. 

Ở một mức độ nào đó, Lâm Nhàn càng hấp dẫn ánh mắt người khác so với sáu người còn lại.

Sự có mặt của cô hôm nay như đổ thêm dầu vào lửa lớn.

Một phóng viên giơ máy ảnh lên và hỏi Lâm Nhàn: 'Bạn có phản hồi gì vê phát biểu của Tập Doanh không?"

Tập Doanh là một trong những hoa đán nổi tiếng nhất hiện nay. Cô cũng từng là thí sinh tham gia tiết mục tuyển tú cùng Lâm Nhàn, chỉ là đã bị loại bỏ từ sớm.

Tập Doanh, người đột nhiên trở nên nổi tiếng, tiết lộ trong một chương trình tạp kỹ rằng trong một cuộc thi tài năng mà cô từng tham gia, cô đã bị đánh thuốc mê, dẫn đến phải dừng chân sớm.

Dư luận cuối cùng lại chĩa hướng vào Lâm Nhàn, Tập Doanh lại trâm mặc không đáp lại, mọi người càng thêm tin tưởng đây là chân tướng.

Bởi vậy, cái nôi này Lâm Nhàn không thể không đội.

Nghe được phóng viên bên kia hỏi, Lâm Nhàn nở một nụ cười thật tươi, cô đưa tay vỗ nhẹ lên micro, sau đó hắng giọng, cuối cùng cô nhìn thẳng vào micro trong phòng phát sóng trực tiếp, bình tĩnh nói một câu: "Chuyện năm xưa, mọi người đều có thể biết được."

Phóng viên: ”...'

Tức khắc, hiện trường lại sôi trào, phóng viên đưa micro lên, nghiêng người về phía trước: "Cô đây có phải là nhận rôi không?"

Lâm Nhàn cười nhẹ nói: " Tôi đây chưa từng thừa nhận, làm sao vậy? Tôi có thể phủ nhận được sao?"

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức trở nên kích động và người tên Miêu Đồ Hộp kia đã sôi nổi nhất. Không ngừng có người nhắn tin: "Tập Doanh nói rằng cô nàng bị hại nên phải rời khỏi chương trình, mới có người khác chen vào được. Bạn lại là thành viên cuối cùng trong nhóm chính thức, cho hỏi không phải bạn thì là ai?

Hiển nhiên cũng có phóng viên nghĩ đến sự tình này, liên đứng dậy hỏi: "Tập Doanh nói rằng người kia bởi vì nàng ấy đã rút lui mới đi lên được. Tình huống này cô giải thích như thế nào?"

Lâm Nhàn thở dài, cuối cùng đặt hai bàn tay lên bàn, sau đó nhìn sâu vào phóng viên mà nói: "Bất kỳ ai lùi về phía sau một bước, sẽ có người khác chen vào thay thế. Không tiến thì sẽ lùi! Anh đã từng nghe qua chưa?"

Phóng viên không phục: "Đó là bởi vì... nàng ta bị đánh thuốc mê..."

Lâm Nhàn: "Thực sự chuyện này không cần thiết"

Phóng viên: "Hả?"

Lâm Nhàn: "Với thực lực của cô ấy năm đó, cho hỏi mục đích để tôi hạ dược cô ấy là gì?"

Phóng viên nhất thời không quay đầu lại: "..."

Anh ta phải mất một lúc mới hiểu ý của Lâm Nhàn, lập tức nhìn Lâm Nhàn với vẻ mặt sợ hãi.

Chưa kể đến phóng viên, ngay cả Y Lợi Minh cũng kinh hãi nhìn Lâm Nhàn. Tên ngốc này bây giờ cái gì cũng mở miệng dám nói.

Bộ phim tiên hiệp của Tập Doanh phải nói là một bước bay lên trời. Bây giờ cô ấy rất nổi tiếng và có vô số fan não tàn tồn tại. Hôm nay, Lâm Nhàn dám nói trong phòng phát sóng trực tiếp là thực lực của Tập Doanh rất tệ thì ngày mai những fan não tàn đó sẽ cho cô biết thế nào là bạo lực mạng.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play