Lâm Nhàn mở to mắt nhìn anh, thật quá đáng thương.
Văn Sóc cúi đầu cười lắc đầu "Lúc tôi xuất viện, bà ấy từng cầm d.a.o làm bếp lao tới, nếu không phải có chú Kỷ đẩy tôi trốn thoát, tôi sợ lúc đó mình thật sự phải bôi mạng cho Văn Dực."
Lâm Nhàn hít một hơi "Thật là quá đáng "
Văn Sóc "Đã nhiêu năm như vậy…"
Văn Sóc lại hơi ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời một góc 45 độ "Liệu bà ấy đã bình tĩnh lại chưa?”
Lâm Nhàn tức giận muốn nói, anh còn Điểu tâm bà ấy có bình tĩnh hay không làm gì?
Văn Sóc bổ sung thêm "Hay là… mua thêm một con d.a.o làm bếp mới?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play