Ngự sử nghi ngờ bị Trình Khanh nói mấy câu làm cho sắc mặt đỏ bừng.

Trên triều đình kỳ thật đã có mấy quan viên nữ tử, chỉ là quan chức của các nàng còn không quan trọng, nên không có tư cách lên tiếng, lúc này nghe được Trình Khanh lên tiếng ủng hộ, các nàng cũng không nhịn được cười.

Tuy rằng quan chức của các nàng so sánh ra kém xa Trình Khanh, nhưng các nàng lựa chọn con đường này, không hề nhẹ nhàng hơn so với Trình Khanh nữ giả nam trang làm thủ phụ, Trình Khanh đến nay còn chưa có công bố bí mật giới tính, các nàng lại thật là rèn luyện đi trước, một chút vì chính mình tranh thủ tới quan chức hiện tại.

Chỉ mấy quan viên nữ tử này, ở triều đình quyền lên tiếng không đủ, các triều thần cho phép các nàng tồn tại, lại không dám cho các nữ tử khoa khảo, một khi đồng ý, rất nhiều nữ tử sẽ dũng mãnh vào quan trường.

Như vậy sao được?

Hiện giờ, các nữ quyến hậu trạch đã vô cùng khó quản thúc, có tiểu nương tử ngay cả lệnh của phụ mẫu lời người mai mối đều không nghe, dù cho ngoan ngoãn nghe lệnh gả cho người, nhà chồng có chút không tốt, các nàng còn muốn nháo hòa li, nếu để các nàng biết nữ tử có thể dựa vào khoa khảo nhập sĩ làm quan, ai còn chịu an tâm giúp phu quân dạy con?!

Không được, không được, nữ tử không thể tham gia khoa khảo.

Triều đình lại nhấc lên một vòng phản đối.

Trình Khanh một chút đều không nóng nảy.

Lúc trước mở cấm biển còn không phải mọi người đều phản đối sao. Hiện tại thì sao, cảng Tuyền Châu có vô số thuyền tàu, mậu dịch trên biển lui tới không dứt, kinh tế phát triển, thu nhập từ thuế tràn đầy quốc khố, thu thuế từ thương nhân tốt hơn nhiều so với bóc lột nông dân.

Bất luận sự tình gì đều cần thời gian đẩy mạnh, phản đối tạm thời khẳng định có, nhưng xu thế lịch sử là không thể ngăn cản, Trình Khanh dùng mười mấy năm thời gian thay đổi không khí xã hội, các triều thần phản đối nữ tử khoa khảo, bản thân thê nữ của bọn họ cũng không nguyện ý nghe mệnh!

Nhưng vừa rồi ánh mắt của tiểu Thái Tử lại rất đáng giá nghiền ngẫm.

Tiểu hài tử này rất thông minh, khả năng đã sớm đoán được bí mật của chính mình, vô cùng có thể nhẫn, một chút đều không có để lộ tiếng gió.

Trình Khanh cũng ngóng trông Thái Tử nhanh chóng trưởng thành.

Sư huynh quá mệt mỏi, sớm một chút giao giang sơn cho người thừa kế, sư huynh còn có thể khoan khoái mấy năm.

Từ năm mười bốn tuyên bố nữ tử có thể tham khảo, đến Tân Khải năm thứ mười sáu, hai nữ tử tiến sĩ cùng các tiến sĩ khác trở thành môn sinh thiên tử, sau thi đình được phong chức quan.

Trong đó, một nữ tiến sĩ đến từ Tây Bắc.

Là muội muội của Thiệu Nguyên Chí, trúng tiến sĩ khi đã gần 30 tuổi, Thiệu Nguyên Chí đã sớm đến địa phương làm quan phụ mẫu một phủ, muội muội hắn chỉ nhỏ hơn so với hắn một tuổi, vừa mới khảo trúng tiến sĩ.

Khuê danh của nàng là Thiến Nương, là tiểu nữ nhi con vợ cả.

Thiến nương đương nhiên cũng đã gả cho người, châu Tần An phong cách học tập thực tốt, Thiến nương của hồi môn phong phú, chọn gả cho người đọc sách.

Trượng phu tính cách tốt, duy trì nàng tiếp tục đọc sách, hiện giờ Thiến Nương cao trúng, trượng phu lại thi rớt.

Tên của nàng đường đường chính chính viết ở phía trên hoàng bảng, nàng là tân khoa tiến sĩ!

Không ai biết con đường này đối với Thiệu Thiến tới nói có bao nhiêu khó.

Nàng khảo trúng tiến sĩ, nhà chồng khả năng có chút không thoải mái, cảm thấy nàng muốn xuất đầu lộ diện, muốn cùng một đám nam nhân làm đồng liêu, cũng không muốn nhi tử nhà mình bị tức phụ áp một đầu.

Nhưng nhà mẹ đẻ lại bày yến hội, đồng dạng vui mừng như khi Thiệu Nguyên Chí cao trúng.

Không, thậm chí so với Thiệu Nguyên Chí cao trúng còn kích động hơn.

Thiệu nhà giàu nằm mơ cũng không có nghĩ đến, phần mộ tổ tiên Thiệu gia có thể mạo khói nhẹ hai lần.

Nữ tử có thể thủ công, có thể kinh thương, có thể làm nghề y, còn có thể khoa khảo.

Có nhiều đường ra như vậy, sau này, tiểu nương tử nguyện ý làm thiếp cho người ta sẽ ít đi.

Nữ tiến sĩ thứ hai, xuất thân từ tú trang nổi danh Tô Hàng, tên là Cù Nhã.

Cù Nhã khi vài tuổi đã được lão bản tú trang nhận nuôi, tú trang này trước đây còn có người từng được tuyển chọn làm nữ quan, sau khi nhập sĩ nàng cầu ân điển cho hai vị dưỡng mẫu, lại bị người nói ra việc hai dưỡng mẫu thời trẻ là danh kỹ.

Hài tử do kỹ nữ nuôi lớn nữ, thế nhưng khảo trúng tiến sĩ, cùng làm quan trong triều với tất cả mọi người, việc này sao có thể nhẫn?

Nhưng kỹ nữ này không chỉ đã sớm thoát tịch hoàn lương, mười mấy năm qua mở tú trang, nhận nuôi tiểu cô nương mệnh khổ, càng không tiếc số tiền lớn mời phu tử giảng bài cho nhóm dưỡng nữ, chung quy cũng có một người thông qua tầng tầng sàng chọn khoa khảo trổ hết tài năng.

Cù Nhã có thể khảo trúng tiến sĩ làm quan, ấn lệ là có thể thỉnh phong cáo mệnh cho mẫu thân, nàng không có mẫu thân, thỉnh phong dưỡng mẫu có gì không thể?

Thật muốn truy cứu, đương kim thiên tử cũng là dưỡng mẫu nuôi lớn lên, Mạnh phu nhân thời trẻ là tỳ nữ Cố gia, hiện giờ làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, sau khi Thái Hậu hoăng thệ, Mạnh phu nhân là trưởng bối thân cận nhất của hoàng đế.

Một nữ tử có thể dựa vào lực lượng của bản thân nhận nuôi rất nhiều tiểu cô nương số khổ, kiên trì làm việc thiện mười mấy năm, vì Đại Ngụy bồi dưỡng ra nhân tài có thể thông qua khoa khảo, đừng nói là kỹ nữ hoàn lương, dù trước kia là tội phạm, có thể ấn luật trị tội, nên thưởng vẫn phải thưởng!

Thỉnh cầu của Cù Nhã được chấp thuận.

Tú trang Tô Hàng, Thi Thi và Hồng Tiêu đều có cáo mệnh.

Tú trang nhận nuôi một đám lại một đám nữ hài tử, Cù Nhã khảo trúng tiến sĩ, các nữ hài tử khác sống cũng không kém, Thi Thi và Hồng Tiêu đã thay đổi vận mệnh các nữ hài tử suýt lưu lạc làm kỹ nữ.

Cái gì kêu là tiện tịch?

Ai sinh ra đã hạ tiện!

Lại không phải các nàng muốn làm kỹ nữ.

Thiệu thái thái Tây Bắc cảm thấy các tiểu nương tử nguyện ý làm thiếp cho người ta sẽ ít đi, Thi Thi và Hồng Tiêu tắc đều ngóng trông có một ngày có thể hủy bỏ tiện tịch, thậm chí không nên tồn tại thanh lâu.

Bọn nam tử tìm hoan mua vui, nữ tử chỉ có thể làm ngoạn vật cho người ngắm?

Dựa vào cái gì.

Có quan viên bị hạch tội, nữ quyến trong nhà sẽ bị sung nhập giáo phường, trở thành quan kỹ, đây là luật pháp ghê tởm nhất!

Hồng Tiêu trước kia sẽ oán giận, hiện tại ý tưởng thực bình thản.

Hiện tại không được, chưa chắc tương lai không được.

Quan viên nữ tử triều đình càng ngày càng nhiều, quy củ trên đời này ước thúc nữ tử, luật pháp không công chính, đều sẽ chậm rãi thay đổi.

……

Tân Khải năm 18, Thái Tử đã đủ 16 tuổi, Trình Khanh 36 tuổi, làm thủ phụ 5 năm.

Nàng cảm thấy chính mình nên về hưu.

Mạnh Hoài Cẩn đăng cơ mười chín năm, Đại Ngụy biến hóa quá lớn.

Chuyện phải làm, khẳng định có.

Nhưng Trình Khanh đã cống hiến 20 năm thanh xuân cho Đại Ngụy.

Thái Tử trưởng thành, các đệ tử Trình Khanh dạy ra, ba vị tỷ phu ynàng đều đã thân cư địa vị cao, thư viện Nam Nghi nhân tài xuất hiện lớp lớp, triều đình đã thay m.á.u mới, ngay cả Trình Trì con nuôi của nàng đều đã làm quan, dưỡng nữ Trình Anh đang chuẩn bị tham gia khoa khảo, nhân tài quá nhiều, giống như không cần nàng tiếp tục dốc hết sức lực thiêu đốt chính mình vì Đại Ngụy.

Vì Đại Ngụy, vì người khác sống lâu như vậy, Trình Khanh muốn sống vì chính mình.

Mấy thứ nàng làm gần đây, Tiêu Vân Đình xa ở Tây Bắc đã ngửi được khác thường, gởi thư hàm cho Trình Khanh:

"Trình đại nhân còn nhớ rõ lời chính mình đã từng nói không?"

Nàng đã nói rất nhiều!

Tên Tiêu Vân Đình lòng dạ hẹp hòi này, từ trước tới nay chỉ nguyện ý nhớ rõ những gì hắn muốn nhớ.

Nhưng Trình Khanh biết Tiêu Vân Đình nói chính là sự kiện nào.

Phủ Nghiệp Vương vẫn luôn ra biển, hạm đội của Tiêu Vân Phái vô cùng cường hãn, Tiêu Vân Đình chưa bao giờ chịu cúi đầu xưng thần, ở trên đất bằng có quân Tây Bắc, tới trên biển lại muốn huấn luyện ra một đội thủy sư, Du Hiển ở Phúc Kiến chưởng quản hạm đội thủy sư của triều đình, Tiêu Vân Đình ở trên biển cũng có dựa vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play