Mạnh Hoài Cẩn là chủ nhân đế quốc, có một số việc Hà Uyển và Trình Khanh muốn làm sẽ rất khó, mà hắn muốn làm lại thực dễ dàng.
Mạnh Hoài Cẩn rất nhanh liền tìm được cơ hội thích hợp.
Tháng ba, tiên đế đầy năm, Mạnh Hoài Cẩn đã sớm thả ra tiếng gió ba năm không lập hậu, vẫn có đại thần tưởng thế hắn lấp đầy hậu cung: Không lập hậu, có thể tuyển phi, cũng không xung đột cùng hiếu tâm của bệ hạ.
Mạnh Hoài Cẩn không chủ động đề cập, là đang đợi thời cơ thích hợp, trước mắt chính là thời cơ thích hợp, nếu các triều thần quan tâm trật tự hậu cung, một vị quân chủ anh minh sao sẽ làm các triều thần thất vọng được?
"Mẫu hậu, trẫm đang muốn bàn bạc cùng ngài, tuyển chọn nữ quan trên cả nước, tuyển nữ tử gia thế trong sạch làm nữ quan, ban cho các nàng phẩm giai và bổng lộc xấp xỉ các đại thần, để các nàng lấy thân phận nữ quan bảo đảm trật tự hậu cung, mọi chuyện đều y theo quy củ làm, có nữ quan quản sự, mẫu hậu liền không cần phí công lao tâm, nhóm đại thần và tông thân cũng không cần luôn thế trẫm nhọc lòng!"
Tuyển nữ quan?
Trong cung vốn có nữ quan, nhưng không có phẩm giai.
Mạnh Hoài Cẩn muốn đánh đồng nữ quan cùng đại thần tiền triều, lại muốn tuyển chọn ở trên cả nước, Thái Hậu cảm thấy "nữ quan" trong lý giải của chính mình, chỉ sợ cùng nữ quan trong miệng Mạnh Hoài Cẩn không giống nhau!
Thái Hậu lẩm bẩm nói: "Có biện pháp đơn giản hơn ngươi không chọn, lại muốn chọn khó nhất, ngươi đứa nhỏ này sao quật cường như thế?"
Có biện pháp đơn giản hơn không cần, càng muốn chọn khó!
Vì sao muốn làm như vậy?
Bởi vì trên đời cũng không thiếu người thông minh, nếu mỗi người đều chọn biện pháp đơn giản, vậy con đường khó khăn giao cho ai đi!
Thế giới cần thay đổi, mỗi một thay đổi nhỏ bé đều yêu cầu vô số người nỗ lực.
Thái Hậu cho rằng Mạnh hoài cẩn chỉ vì không lập hậu không nạp phi mới dùng việc "tuyển chọn nữ quan" tới qua loa lấy lệ triều thần, kỳ thật cũng không phải như vậy.
Thái Hậu sinh ra chính là đích nữ Cố gia, là minh châu kinh sư, nàng nửa đời chịu trắc trở, đều là bởi vì gả cho Tiêu Dục Trọng bạc tình lại dã tâm bừng bừng. Nhưng cho dù là ở trong cung làm người ẩn hình, chịu khổ mà Thái Hậu phải chịu, càng nhiều là tra tấn trên tinh thần.
Nàng chưa từng phải chịu đói, chưa từng phải chịu lạnh, bốn chữ cẩm y ngọc thực xỏ xuyên qua cả đời Thái Hậu.
Như vậy, Thái Hậu tự nhiên vô pháp có bao nhiêu xúc động đối với việc Mạnh hoài cẩn tuyển chọn nữ quan, Thái Hậu cảm thấy đây là Mạnh hoài cẩn đang trốn tránh đùn đẩy.
Nhưng thật ra Hiền thái phi, thời trẻ đã làm thị tỳ Vương phủ, càng hiểu nỗi khổ của nữ tử dân gian,…… Nếu khi đó có nữ quan như lời Mạnh hoài cẩn nói, Hiền thái phi nghiêm túc nghĩ nghĩ, nàng tình nguyện đi khảo nữ quan, cũng sẽ không làm thị thiếp cho Tiêu Dục Trọng!
Ở sau khi Mạnh hoài cẩn nói ra tính toán của chính mình, Hiền thái phi lần đầu không màng tâm tình Thái Hậu, truy vấn nói: "Chỉ có nữ tử gia thế trong sạch có thể khảo sao, nếu là nô tỳ thì như thế nào?"
Mạnh hoài cẩn lắc đầu, "Nô tỳ tạm thời còn chưa có thể khảo, ngài cũng biết, tánh mạng của nô tỳ đều ở trong tay chủ nhân, nữ tử như vậy, trẫm không dám bảo đảm lập trường của nàng."
Hiền thái phi có chút đáng tiếc.
"Hiện tại không được, không đại biểu về sau không được."
Đối với nghi vấn của Hiền thái phi, Mạnh hoài cẩn trả lời như thế.
Hiền thái phi có hơi chút tâm thần hoảng hốt.
Đề nghị của Mạnh hoài cẩn khiến Hiền thái phi xúc động, Thái Hậu rõ ràng thực phản đối, Hiền thái phi không rõ chính mình có nên khuyên nhủ Thái Hậu hay không.
Từ trên người Trình Khanh, Mạnh hoài cẩn biết nữ tử ở trên khoa khảo và làm quan đều không kém hơn so với nam tử, Trình Khanh phải nữ giả nam trang, là bởi vì tình đời không cho phép, các nữ tử khác không có nghị lực lớn như Trình Khanh, —— trừ phi các nàng được cho phép tham gia khoa khảo.
Trên quan trường Đại Ngụy, có quan viên nữ tử, sự tình Trình Khanh nữ giả nam trang liền không đáng truy cứu.
Mạnh hoài cẩn không có ấu trĩ đến một bước đúng chỗ, hắn phải làm ra thay đổi, nhưng thay đổi này là mưa thuận gió hoà tuần tự tiến lên.
Ý chỉ tuyển chọn nữ quan vừa công bố, quả nhiên khiến cho trên dưới triều đình nghị luận.
Ngoài dự đoán, các đại thần thế nhưng cũng không phải thực phản đối.
Bọn họ không phải Thái Hậu, không nắm giữ tin tức, không thể tưởng được địa phương khác, chỉ nghĩ là tân hoàng ngượng ngùng vi phạm lời hứa chính mình ba năm không lập hậu, dùng hình thức "Tuyển chọn nữ quan " để lấp đầy hậu cung.
Không nạp phi, cũng là quân dự bị của hậu phi.
Chẳng qua các hoàng đế khác tuyển hậu cung coi trọng phẩm mạo, tân hoàng nhìn trúng tài học mà thôi.
Cũng không có gì hiếm lạ.
Những gì tân hoàng đã trải qua vốn đặc biệt, từ trước đến nay, đều không có Trạng Nguyên làm hoàng đế.
Đây thật là một hiểu lầm kỳ diệu.
Thái Hậu còn chờ các triều thần phản đối, các triều thần lại tranh thủ muốn nhét tiểu nương tử vào trong hoàng cung làm nữ quan.
Đánh chủ ý chính là gần quan được ban lộc.
Thái Hậu: "…… Ha hả."
Thái Hậu mặc kệ, càng không ai ngăn cản Mạnh hoài cẩn. Bố cáo tuyển chọn nữ quan rất nhanh dán đầy phố lớn ngõ nhỏ kinh thành, lại được đưa đến các châu phủ Đại Ngụy.
Khi công báo được đưa đến Tây Bắc, Trình Khanh thật lâu sau đều không có nói chuyện, nhìn đi nhìn lại công báo.
Trình Khanh đưa công báo cho Hà Uyển xem.
"Uyển nương, đây là cơ hội, nếu nữ công dệt phường có người muốn khảo, bảo các nàng cứ việc tới tìm ta."
Hà Uyển cũng lật qua lật lại công báo xem, cười nói: "Ngay cả ta cũng có vài phần động tâm."
Nếu không phải huyện Tần An còn có một đống sự tình cần quản, Hà Uyển thật đúng là muốn thử xem.
Nàng cũng biết chữ!
……
Lan Châu.
Du Hiển nhìn công báo mới nhất, nói thầm một câu "Nhanh như vậy".
"Đại nhân, cái gì nhanh?"
Cốc Hoành Thái thấu đi lên, Du Hiển ném công báo cho hắn: "Ngươi đi hỏi Tiểu Bàn, nhóm tiểu nha đầu đưa đi y quán của nàng, có thích hợp học y hay không, nếu không thì đón trở về cho ta."
Cốc Hoành Thái khó hiểu, đón trở về làm gì?
Nhưng có thể có cơ hội nói chuyện cùng Tiểu Bàn, Cốc Hoành Thái vẫn vui vẻ rời đi.
Đi đến nửa đường, Cốc Hoành Thái mới xem rõ ràng công báo.
Tuyển chọn nữ quan, đón nhóm tiểu nha đầu về…… Du đại nhân có phải nghĩ quá xa hay không?!
Cốc Hoành Thái đến y quán đón người, hắn không quang minh chính đại đi vào, mà lén lút ở bên ngoài y quán xem.
Cốc Hoành Thái ở trên tường nhìn vào trong phòng, Tiểu Bàn đang mang theo bọn học sinh đọc y kinh.
Một đám đầu nhỏ, đi theo Tiểu Bàn rung đùi đắc ý đọc, âm thanh đọc sách lanh lảnh sẽ làm người hiểu lầm đây là một gian học đường.
Ừm, vốn dĩ cũng là một gian học đường, học đường thuộc về y giả.
Tiểu Bàn trong học đường không tiếu lệ như bình thường, mà có một cỗ trầm tĩnh và đại khí.
Mặc kệ là Tiểu Bàn nào, đều làm Cốc Hoành Thái không rời được mắt, hắn rất nhanh liền say mê trong đó.
"Có cửa không đi lại trèo tường, lén lút còn ra thể thống gì!"
Dưới chân tường truyền đến một tiếng gầm lên.
Mã lão đại phu râu tóc bạc trắng tay xách theo quải trượng gõ đầu Cốc Hoành Thái, lão gia tử đã một phen tuổi, còn trèo lên trên cây thang, giơ quải trượng gõ hắn, Cốc Hoành Thái không thể trốn, sinh sôi ăn mấy gõ.
"Ai, ngài nhẹ chút, cẩn thận ngã!"
"Đánh c.h.ế.t tiểu tặc ngươi!"
Mã lão đại phu càng già càng dẻo dai, gõ cho Cốc Hoành Thái chạy vắt giò lên cổ.
Khúc nhạc đệm này ngắt quãng lớp học của Tiểu Bàn, nàng thoáng nhìn một đạo thân ảnh nhanh chóng biến mất ở đầu tường, thấy mấy dược đồng đỡ lão gia tử xuống thang, chạy nhanh ném sách y xuống đi ra ngoài.
"Sư phụ lại trèo lên cao?"
Mã lão đại phu yếu ớt, "…… Hoạt động….hoạt động gân cốt."
Tiểu Bàn dìu hắn ngồi xuống, châm trà cho lão gia tử, "Tên ăn chơi kia thích trèo tường thì cứ để cho hắn trèo, bị đồ đệ bắt được sẽ thu thập hắn, sư phụ mỗi lần đều chính mình đánh người, có mệt hay không?"
Tiểu Bàn nói chuyện sang sảng, trong mắt Mã lão đại phu đều là yêu thương, đầy miệng đáp: "Được được được, lần sau để lại cho ngươi đánh."
Trong miệng nói như vậy, trong lòng lại không nghĩ như vậy.
Tên cuồng đồ kia chính là vì Tiểu Bàn mà đến, bị Tiểu Bàn đánh, trên người kêu lên đau đớn, không chuẩn trong lòng còn sướng muốn chết.
Há có thể để tên cuồng đồ tâm tưởng sự thành?!
Hừ, bọn chuột nhắt nhát gan, đừng tưởng rằng lão nhân ta không nhìn ra tâm sự của bọn chuột nhắt, nếu thật có lòng, quang minh chính đại tới cầu thân cũng không c.h.ế.t được!
Mã lão đại phu đau lòng Tiểu Bàn không có trưởng bối làm chủ, hạ quyết tâm sẽ thay Tiểu Bàn tìm kiếm một mối hôn sự tốt.
Mã lão đại phu uống trà, nhìn tên cuồng đồ rũ mắt tiến vào từ cửa lớn, hận không thể dùng nếp nhăn trên mặt kẹp c.h.ế.t tên cuồng đồ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT