Nhưng Tiêu Vân Đình thân là đương sự, cảm xúc sâu nhất, đồng dạng là minh châu kinh đô, "Nhu" của Nghiệp Vương phi xa không bằng "Lạnh" của Hoàng Hậu!
Vào giờ này khắc này, Tiêu Vân Đình vô cùng hâm mộ Mạnh Hoài Cẩn, mặc kệ Mạnh Hoài Cẩn là cháu Hoàng Hậu, hay là nhi tử, Hoàng Hậu dốc hết tâm huyết lót đường cho Mạnh Hoài Cẩn, hận không thể dọn sạch hết thảy chướng ngại cho hắn.
Dù nhi tử "chết yểu", nhà mẹ đẻ bị diệt vong, đều không có áp Hoàng Hậu suy sụp!
Nghiệp Vương phi coi phu quân là trời, đặt Tiêu Vân Đình vào hiểm địa không nói, hiện giờ còn không vì Tiêu Vân Đình giải thích, mặc cho Tiêu Vân Đình lâm vào trong nghi ngờ "giết cha".
Là phu quân đã chết, trời liền sụp, không rảnh lo thị thị phi phi ngoại giới.
Hay là thẳng đến lúc này, vẫn cứ không quên lót đường cho đứa con âu yếm thứ hai?
Mặc kệ là loại nào, Tiêu Vân Đình đều hoàn toàn trái tim băng giá.
Ở dưới tình trạng như vậy, hắn không chỉ có nhớ tới Hoàng Hậu, còn bỗng nhiên nghĩ tới Trình Khanh…… Nếu Trình Khanh thật là như hắn suy đoán, vậy cũng là nhân vật không thua kém gì Hoàng Hậu, hắn khả năng đã nhìn sai nhân phẩm của Trình Khanh, lại không có nhìn lầm năng lực của nàng!
Hai tướng lãnh tâm phúc của Nghiệp Vương nhìn nhau, không biết nên tín nhiệm lời giải thích của Tiêu Vân Đình hay không.
Tiêu Vân Đình hồn nhiên không thèm để ý: "Các ngươi đối đãi với ta như thế nào, ta đều không quan tâm, dù cho các ngươi thật cảm thấy là ta hại phụ vương, các ngươi cũng chỉ có thể nhẫn! Bởi vì ngoại trừ ta, hiện tại không ai có thể ổn định tình thế Tây Bắc. Dù cho ta có thật sự g.i.ế.c cha đoạt quyền, các ngươi cũng phải thay ta làm yểm hộ, khi người ở bên ngoài nghi ngờ ta, các ngươi còn phải thay ta biện giải, nếu không Tây Bắc sẽ không xong, đại quân Bắc Tề tiến quân thần tốc, các ngươi chính là tội nhân thiên cổ!"
Hai tướng lãnh đều bị Tiêu Vân Đình chấn trụ.
Thế tử là một ma ốm, nhưng khí thế của hắn, so với Vương gia còn cao hơn.
Hai tướng lãnh cúi đầu.
Một lát sau, một tướng lãnh trong đó ngẩng đầu: "Vương gia đã chết, vì định nhân tâm, vương phi lên viết thư gửi đến triều đình, thỉnh thế tử mau chóng kế thừa vương tước."
Nghiệp Vương đã chết, tân Nghiệp Vương cũng nên kế vị.
Tây Bắc cần một "chiến thần" mới đi kinh sợ dị tộc!
Nghiệp Vương phi lau nước mắt, "Nhưng Vân Phái vẫn còn ở kinh thành……"
Một tướng lãnh khác đánh gãy Nghiệp Vương phi nói, "Thế tử là đích trưởng tử, là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Vương phủ, hiện giờ lại có quân công và dân vọng trong người, vương phi nương nương dù có yêu thương Nhị công tử, lúc này cũng phải lấy đại cục làm trọng!"
Nước xa không giải được cái khát ở gần.
Nghiệp Vương và vương phi bất công con vợ cả Nhị công tử, các tướng lĩnh không quản được.
Nhưng hiện tại thế cục nguy cấp, Nhị công tử xa ở kinh thành, không có bất luận tác dụng gì, bỏ qua thế tử có năng lực không ủng hộ, bọn họ đi theo vương phi thế Nhị công tử tranh quyền, là ngại phòng tuyến Tây Bắc không sớm bị phá sao?
Nghiệp Vương phi hiển nhiên không có đoán được thái độ của hai tướng lãnh lại thay đổi nhanh như vậy!
Trước kia, hai tướng lãnh này luôn thông qua nữ quyến trong nhà, tranh nhau cướp muốn lấy lòng nàng.
Hiện tại, bọn họ vừa không truy tra nguyên nhân cái c.h.ế.t của Vương gia, cũng không muốn trợ giúp Vân Phái mà Vương gia yêu thương…… Nghiệp Vương phi bi thương quá độ, hôn mê bất tỉnh.
Tiêu Vân Đình không d.a.o động, an bài người lo hậu sự cho Nghiệp Vương, hơn nữa điều tra toàn bộ phủ đệ, không cho Đào Bất Ngôn cơ hội tiếp tục trốn tránh.
Nghĩ đến Đào Bất Ngôn cứ như vậy tránh ở trong phủ vài ngày, còn mê hoặc phu thê Nghiệp Vương độc g.i.ế.c con, Tiêu Vân Đình đối với hết thảy đồ uống và đồ ăn vô cùng cẩn thận.
"Phái người chú ý Trình Khanh bên kia nhiều một chút."
Trình Khanh còn bảo quản một con độc trùng khác, Tiêu Vân Đình cảm thấy Đào Bất Ngôn phỏng chừng cũng sẽ xuống tay với Trình Khanh.
Tiêu Vân Đình không để bụng Trình Khanh sống hay chết, nhưng phải chờ tới khi bản thân Tiêu Vân Đình trừ được độc dư trong cơ thể, Trình Khanh mới có thể chết.
Lê lão nhân trước khi c.h.ế.t nói phương pháp sử dụng độc trùng cho một mình Trình Khanh, Tiêu Vân Đình không muốn bị người bắt ép, mấy ngày nay vẫn luôn tìm hiểu tập tính độc trùng này, nhưng đại phu tụ tập ở thành Lan Châu nhiều như vậy, thế nhưng không có một ai nghe nói qua loại độc trùng này.
Tiêu Vân Đình thông minh một đời, lần này lại tính sai một lần, sau khi Đào Bất Ngôn độc c.h.ế.t Nghiệp Vương đào tẩu, cũng không có nhân cơ hội đi tìm Trình Khanh, Đào Bất Ngôn vừa mới chạy ra phủ, một cái lưới lớn từ trên trời giáng xuống, gắn hắn vào trong đó.
Hắn chưa kịp làm ra bất luận phản ứng gì, một cây gậy từ sau đập vào trên cổ hắn, Đào Bất Ngôn liền ngất đi, chờ khi hắn lại tỉnh lại, đôi mắt bị che, tay chân bị trói, ngay cả miệng cũng bị người chặn.
Hiển nhiên, người bắt hắn còn rất hiểu biết hắn, không chỉ có làm hắn không có cơ hội thi triển độc thuật, thậm chí còn ngăn hắn mở miệng nói chuyện.
Đào Bất Ngôn ngửi thấy mùi thối của phân ngựa.
Cốc Hoành Thái vẻ mặt khâm phục nhìn Du Hiển.
Du Hiển tới thành Lan Châu, không có đi gặp Trình Khanh, cũng không có kinh động Tiêu Vân Đình.
Hắn yêu cầu thám tử Cẩm Y Vệ trong thành nhìn chằm chằm phủ đệ Tiêu Vân Đình, lại làm một bộ phận thám tử khác đi nhìn chằm chằm nhóm tâm phúc của Nghiệp Vương.
Hôm nay, hai tướng lãnh tâm phúc của Nghiệp Vương đi Tiêu phủ, Du Hiển liền cảm thấy không thích hợp.
Hai tướng lãnh này còn chưa tới Tiêu phủ, Du Hiển đã ở bên ngoài mai phục, vừa lúc bắt được Đào Bất Ngôn!
Lai lịch của Đào Bất Ngôn, Cốc Hoành Thái đã biết được từ trong miệng Tiểu Bàn, hai người vẫn luôn bí ẩn truyền lại tin tức, nhưng Cốc Hoành Thái không đề cập việc Du Hiển đến thành Lan Châu.
Hiện tại bắt được Đào Bất Ngôn, biết rõ bản lĩnh của Đào Bất Ngôn, Du Hiển muốn cho Đào Bất Ngôn không có cơ hội nhúc nhích.
Du Hiển nhốt Đào Bất Ngôn ở chuồng ngựa cũng không thẩm vấn, còn đang đợi động tĩnh ở Tiêu phủ bên kia.
Không quá nửa ngày, Tiêu phủ gõ vang lên chuông tang, truyền ra tin tức Nghiệp Vương đã chết!
"Nghiệp Vương bị gian tế Bắc Tề độc chết!"
Rất nhanh, toàn bộ thành Lan Châu đều đã biết tin tức này.
Tiêu Vân Đình truy nã gian tế toàn thành, đám người Du Hiển không thể không tạm lánh mũi nhọn.
Du Hiển cũng không nghĩ tới, sư đệ Lê lão nhân lại có thể lợi hại như vậy, độc c.h.ế.t Nghiệp Vương.
Du Hiển còn tưởng dựa vào Nghiệp Vương đi kiềm chế Tiêu Vân Đình, hiện tại hoàn toàn bị quấy rầy kế hoạch ——
Cốc Hoành Thái cũng tức giận đến dậm chân, "Đại nhân, người này là cánh tay đắc lực của Agoura, lưu trữ hắn lại khẳng định là họa lớn, không bằng hiện tại liền giải quyết hắn đi."
Du Hiển như suy tư gì.
"Chiếu cách nói của ngươi, họ Đào ban đầu muốn độc c.h.ế.t Tiêu Vân Đình, chỉ là Tiêu Vân Đình tránh được một kiếp, hắn liền độc c.h.ế.t Nghiệp Vương…… Nếu hắn thật là người của Agoura, làm như vậy chẳng phải là đang giúp Tiêu Vân Đình sao?"
Tiêu Vân Đình vốn đang không có hoàn toàn khống chế quân Tây Bắc!
Hiện giờ Nghiệp Vương chết, tướng lãnh trung với Nghiệp Vương chỉ cần không công khai làm phản, chậm rãi đều phải bị Tiêu Vân Đình thu nạp.
Thực lực Tiêu Vân Đình tăng lên, đối với Agoura có chỗ tốt gì?
Tiêu Vân Đình cho rằng Đào Bất Ngôn đã đào tẩu, Agoura lại cho rằng Đào Bất Ngôn đã bị giết.
Tiêu Vân Đình công bố tin Nghiệp Vương chết, Agoura lập tức coi đây là điểm để công kích, bốn phía tuyên truyền Tiêu Vân Đình là nghịch tử g.i.ế.c cha, còn nói chính mình thực kính ngưỡng "Chiến thần", tuyệt đối sẽ không phái người độc c.h.ế.t Nghiệp Vương.
Vì chứng minh lời nói của chính mình, Agoura lập tức phát động một hồi tiến công chính diện.
Agoura sai người thả ra ngôn luận, đích xác đã tạo thành phiền toái nhất định cho Tiêu Vân Đình.
Tiêu Vân Đình đánh cùng Agoura một trận, ước chừng ba ngày.
Ban đầu Du Hiển còn có thể tránh ở chỗ tối, sau lại thấy Tiêu Vân Đình mệt ngã vào trên tường thành, được người nâng xuống tường thành nghỉ ngơi, Du Hiển không nhịn được.
Trình Khanh đã sớm đứng ra hỗ trợ, nàng tuy rằng không lên được chiến trường, lại có thể đảm đương trọng trách điều hành.
Tính tình Tiêu Vân Đình trong chốc lát chó trong chốc lát mèo, Trình Khanh lười đến miệt mài theo đuổi ý tưởng của Tiêu Vân Đình, thành Lan Châu giữ không nổi, nàng hơn phân nửa sẽ phải cùng c.h.ế.t với Tiêu Vân Đình, lúc này, nàng cần thiết đứng ra giúp Tiêu Vân Đình…… Lại qua mấy ngày, nàng có thể giải độc, uy h.i.ế.p sinh mệnh đếm ngược sắp được giải trừ, Trình Khanh không nỗ lực vì tánh mạng người khác, cũng muốn vì tánh mạng chính mình mà nỗ lực.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT