Gấp cái gì, lại không có chó ở phía sau đuổi.

Hay là cảm thấy xã tắc không xong, sinh ra cảm giác nguy cơ?

Chẳng lẽ đám người Chương tiên sinh kia, lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của chính mình, làm hoàng đế cảm thấy sợ hãi?

Trước khi có chuyện này, hoàng đế giống như đã quên tứ hoàng tử.

Trình Khanh không thể đi tìm Mạnh Hoài Cẩn, chỉ có đi tìm Trình Lục lão gia.

Kết quả Trình Tri Tự cũng đang ở trong phủ Trình Lục lão gia.

Ba người Trình thị hai mặt nhìn nhau, Trình Lục lão gia giải quyết dứt khoát:

"Chờ, nhìn xem bệ hạ đến tột cùng muốn làm cái gì, lúc này ai không có kiên nhẫn nhảy ra trước, khả năng sẽ bị loại trừ."

Dù sao tứ hoàng tử tiêu Vân Diệp tuyệt sẽ không có khả năng trở thành Thái Tử, văn võ cả triều đối với việc này là đoàn kết chưa từng có. Nếu hoàng đế nhất ý cô hành, thế cục trong triều tất nhiên rung chuyển, bản thân hoàng đế cũng không nhận nổi kết quả như vậy.

Trình Lục lão gia nói chuẩn xác, nhưng không chịu nổi thao tác bỉ ổi của hoàng đế.

Qua hai ngày, hoàng đế thả Kiều tuyển hầu mẫu thân của tứ hoàng tử từ lãnh cung ra, khôi phục phân vị Ninh phi.

Đầu Trình Khanh đều sắp kinh ngạc rớt ra ngoài.

Cẩu hoàng đế đây là nhà cũ cháy, vì Ninh phi, một chút quy củ đều không nói sao?

Hoàng đế làm như vậy, Trình Khanh ngược lại càng cẩn thận.

Sự nếu khác thường tất có yêu!

Trình Khanh cảm thấy hiện tại kinh thành thật là quá nguy hiểm!

……

Hoàng đế điên rồi!

Các phi tần trong cung đều nghĩ như vậy.

Vô thanh vô tức liền cho Ninh phi trở lại vị trí cũ, đây là muốn làm cái gì?

Thục phi và Huệ phi đều hối hận muốn chết, Ninh phi xui xẻo, các nàng âm thầm động không ít tay chân làm Ninh phi ở lãnh cung chịu đủ đau khổ, không nghĩ tới Ninh phi còn có một ngày phục sủng.

Sớm biết vậy, nên sấn khi Ninh phi bệnh liền lấy mệnh của Ninh phi, làm Ninh phi c.h.ế.t ở trong lãnh cung, vĩnh tuyệt hậu hoạn!

Hai phi tử không dám tìm hoàng đế, kết bạn đi tìm Hoàng Hậu tố khổ.

Vụ án yếm thắng, Hoàng Hậu là người bị hại, hiện tại cứ trơ mắt nhìn Ninh phi phục sủng như vậy?

Thái độ Hoàng Hậu lãnh đạm: "Bổn cung luôn luôn tôn trọng quyết định của bệ hạ, hai vị muội muội chẳng lẽ không biết sao."

Ý tứ là, lúc trước khi Thục phi, Huệ phi được sủng ái, Hoàng Hậu cũng không ngáng chân hai người, đối với phi tần trong cung, Hoàng Hậu vẫn luôn đối xử bình đẳng, hiện tại Ninh phi phục sủng, Hoàng Hậu cũng sẽ không quản.

Thục phi ở trong lòng mắng to Hoàng Hậu là kẻ bất lực, nhưng rốt cuộc cũng không dám biểu lộ ra ngoài.

Rời Khôn Ninh Cung, Thục phi và Huệ phi ghé vào cùng nhau.

Hậu cung tựa như triều đình, ngày thường tranh thánh sủng, một khi có địch nhân cường đại xuất hiện, tất cả mọi người có thể tạm thời nghỉ chiến.

Ở Khôn Ninh Cung vấp phải trắc trở, hai người lại chưa từ bỏ ý định đi đến Từ Ninh Cung cầu kiến Thái Hậu.

Kết quả còn chưa có nhìn thấy Thái Hậu, ma ma quản sự Từ Ninh Cung đã nói thân thể Thái Hậu không khoẻ, xin hai vị nương nương Thục phi và Huệ phi nói chuyện cẩn thận một chút.

Thái Hậu ngồi trên trường kỷ, quả nhiên tinh thần không tốt, không đợi Thục phi và Huệ phi cho thấy ý đồ đến, Thái Hậu ngược lại đã tức giận chất vấn các nàng:

"Hoàng Thượng cho Ninh phi trở lại vị trí cũ, sao các ngươi không ngăn cản một chút?"

Thục phi và Huệ phi trong lòng chua xót.

Hoàng Hậu còn không ngăn cản, các nàng có tư cách gì cản?

Mấy năm nay, tính nết của hoàng đế càng thêm cổ quái.

Ở Khôn Ninh Cung và Từ Ninh Cung đều không thu được gì, Thục phi và Huệ phi bàn bạc nửa ngày, đem hi vọng cuối cùng đặt ở trên người Phúc Trinh Trưởng công chúa.

Phúc Trinh Trưởng công chúa hiển nhiên có ý nghĩ của chính mình, Thục phi và Huệ phi thân cận, Phúc Trinh Trưởng công chúa thờ ơ, trong lén lút thậm chí còn cười lạnh:

"Hiện tại tưởng cầu bổn cung? Đã quá muộn!"

Lúc trước Nhu Gia bị tước đoạt phong hào "Huyện chúa", Thục phi và Huệ phi đều đánh trống lui quân, đại hoàng tử và nhị hoàng tử nhanh chóng gõ định chính phi, từ bỏ ý tưởng cưới Nhu Gia.

Nhu Gia hiện tại gả cho tam hoàng tử, Phúc Trinh Trưởng công chúa chỉ trợ giúp tam hoàng tử đoạt vị, hai vị nương nương Thục, Huệ tưởng xúi giục Phúc Trinh Trưởng công chúa xuất đầu, sao có thể!

Nhu Gia và tam hoàng tử đều có hơi chút nóng nảy, Phúc Trinh Trưởng công chúa cũng không gấp, động viên Nhu Gia và tam hoàng tử ổn định: "Bệ hạ khôi phục phân vị của Ninh phi khẳng định có nguyên nhân khác, Thục phi và Huệ phi sốt ruột, là bởi vì khi Ninh phi biếm lãnh cung hai người này đã bỏ đá xuống giếng, các nàng sợ sau khi Ninh phi phục sủng sẽ trả thù."

Nhu Gia chần chờ, "Mẫu thân, nếu hoàng đế cữu cữu thật sự không bỏ xuống được Ninh phi, tứ hoàng tử ‘tử bằng mẫu quý’, cũng không phải không có khả năng……"

Phúc Trinh Trưởng công chúa bật cười: "Đứa nhỏ ngốc, nếu bệ hạ thực sự có nữ nhân không bỏ xuống được, cũng chỉ có một mình Hoàng Hậu."

Ai muốn ở trên người đế vương tìm chân ái, kẻ đó chính là đồ siêu ngốc.

Hoàng Thượng tuy rằng để ý Hoàng Hậu, cũng không chậm trễ Hoàng Thượng cùng các nữ nhân khác sinh con.

—— mà Hoàng Hậu vì tin tưởng Hoàng Thượng, nhi tử c.h.ế.t yểu, người nhà mẹ đẻ đều c.h.ế.t sạch, đây là kết cục của kẻ tìm chân ái ở trên người đế vương!

Hoàng Thượng đối với Hoàng Hậu có hổ thẹn.

Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ không lập tứ hoàng tử làm Thái Tử.

Phúc Trinh Trưởng công chúa nói đến chỗ này, lại không nhịn được ám chỉ tam hoàng tử một phen.

Tam hoàng tử cười miễn cưỡng.

Sai khi trở lại phủ tam hoàng tử, tam hoàng tử nói chính mình muốn đi thư phòng xử lý chút việc, bảo Nhu Gia đi nghỉ ngơi trước.

Không có Nhu Gia ở trước mắt, tam hoàng tử mới lộ ra cảm xúc chân thật.

"Độc phụ, thế nhưng xúi giục bổn điện hạ g.i.ế.c mẫu!"

Trương nội giám như bóng ma từ trong thư phòng đi ra, khom lưng, trong mắt có sát khí.

Sát khí không phải nhằm vào tam hoàng tử, mà là nhằm vào Trưởng công chúa.

Nhưng hiện tại còn cần Trưởng công chúa trợ giúp, tam hoàng tử và Trương nội giám mới không thể không nhịn xuống cục tức này.

Tam hoàng tử tàn nhẫn độc ác, nhưng vẫn có thể xem là một hiếu tử.

Tuy rằng có khi cũng sẽ có nghi hoặc, vì sao Hiền tần không muốn giúp hắn tranh trữ, nhưng không cần người khác an ủi, tam hoàng tử rất nhanh liền thế Hiền tần tìm được cớ: Mẫu phi vốn chính là một người không có dã tâm, cũng không muốn vô thượng tôn vinh, chỉ cầu mẫu tử bình an, là chính hắn muốn tranh trữ.

Tam hoàng tử cân nhắc, chính mình không nóng nảy nhảy ra ngoài, có thể đẩy đại hoàng tử, nhị hoàng tử và Ngũ hoàng tử một phen hay không, nếu ba người huynh đệ này thiếu kiên nhẫn, vậy chính mình liền ngồi ‘ngư ông thủ lợi’.

……

Tam hoàng tử đoán không sai, hoàng đế muốn lập tứ hoàng tử làm Thái Tử, người tức giận nhất chính là đại hoàng tử.

Tứ hoàng tử tính là cái gì?

Không phải đích không phải trưởng, trên người còn cõng ô danh bất hiếu!

Nếu tứ hoàng tử cũng có thể, vì sao phụ hoàng không lập chính mình?

Sự tình Trình Dung, Hoàng Thượng lúc ấy còn kiệt lực áp xuống, cũng không có nháo đến dư luận xôn xao, lập chính mình làm Thái Tử, các triều thần cũng sẽ không phản đối như lập tứ hoàng tử.

Trong lòng đại hoàng tử không cân bằng.

Nhóm mưu sĩ bên người luôn mãi phân tích, đều cảm thấy hoàng đế không có khả năng lập tứ hoàng tử làm Thái Tử, dù cho hoàng đế có ý như thế, các triều thần cũng tuyệt sẽ không đồng ý.

"Điện hạ, đây hẳn là khảo nghiệm của Hoàng Thượng, điện hạ không nên hành sự xúc động."

Đại hoàng tử nôn nóng.

Mọi người đều kêu hắn chờ, đều kêu hắn nhẫn, nói hắn chiếm vị trí trưởng tử, không tranh không đoạt khả năng thắng vẫn lớn nhất.

Đại hoàng tử đợi, nhịn, trơ mắt nhìn bọn đệ đệ phía dưới một người tiếp một người lớn lên.

Mẫu thân của ngũ hoàng tử đê tiện, dựa vào cứu tế Hoài Nam, thắng được khen ngợi của văn võ cả triều.

Dù cho Hoàng Thượng không phải thiệt tình tưởng lập tứ hoàng tử, nhưng tương lai bảo đại hoàng tử hướng Ngũ hoàng tử cúi đầu xưng thần, vậy cũng trăm triệu không thể.

Sau khi đuổi các mưu sĩ lui ra, đại hoàng tử mời Dĩnh Xuyên hầu tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play