Ai có thể sinh ra hảo cảm với một tiểu lang so với chính mình còn nhỏ tuổi hơn, so với chính mình còn lùn hơn, so với chính mình còn gầy hơn!

Hà Uyển gắt gao nhìn chằm chằm Trình Khanh, tầm mắt nóng rực hận không thể đốt cháy Trình Khanh.

Người này trở về huyện Nam Nghi liền lăn lộn không ngừng, không biết làm sao lại lừa bịp được ông nội……nếu nàng kiên trì không đồng ý, ông nội hẳn là sẽ thay đổi chủ ý đi?

……

Trình Khanh một lòng giải đề, vẫn chưa phát hiện Hà lão viên ngoại tới.

Tiểu nương tử mười mấy tuổi đều tương đối nhiều ý tưởng, Hà Uyển muốn thoát khỏi nàng, nếu Trình Khanh biết ý tưởng của Hà Uyển khẳng định sẽ dở khóc dở cười.

Tiểu tỷ tỷ, mọi người đều là nữ hài tử, ta lấy cái gì cưới ngươi nha?

Dù Hà lão viên ngoại có thưởng thức nàng như thế nào, một hai phải gả cháu gái cho nàng, Trình Khanh cũng tuyệt không dám cưới.

Nàng tuy tính toán nữ giả nam trang cả đời, nhưng không nghĩ đi lừa nữ hài tử vô tội!

Lúc này lực chú ý của Trình Khanh đều ở trên việc giải đề.

Trước mắt, nàng đã giải được mười tám đề, còn thiếu hai đề nữa, nàng liền giải xong 20 đề, như vậy thu tay lại có thể bắt được 50 lượng bạc, cũng có thể thắng được đèn lồng cho Liễu thị và các tỷ tỷ.

Mấy người Du Tam tuy rằng chặn lại phần lớn đề Toán Học, nhưng vẫn có cá lọt lưới, Trình Khanh vẫn có hy vọng giải đủ 20 đề.

Đề Toán Học ở trong mắt thư sinh bình thường khó, ở trong mắt Trình Khanh không tính là cái gì, toán học chính là toán học, triều Đại Ngụy không coi trọng, nhưng ở xã hội hiện đại lại rất được coi trọng, Trình Khanh khi trước đi học thành tích vẫn luôn cầm cờ đi trước, toán học đương nhiên không kém!

Nói cách khác, nàng hiện tại có thể thắng được 50 lượng bạc.

Sau khi giải ra 20 đạo đề, nàng mới có thể đi kiếm 30 đạo đề, 100 lượng bạc càng hấp dẫn người, còn có thể được gặp Thẩm Học Đạo.

Du Tam một bên hận không thể xé Đề Toán Học trong tay chính mình, một bên lại đắc ý dào dạt nhìn Trình Khanh.

Hắn đề đoạt của Trình Khanh, Trình Khanh đừng nghĩ đầu cơ trục lợi, vẫn nên thành thành thật thật làm thơ, đối câu đối đi —— Trình Khanh khẳng định sẽ không biết làm thơ, nếu hắn có thơ, đã sớm vội vã khoe khoang!

Đối với sắc mặt tiểu nhân của Du Tam nàng chỉ có hai chữ đánh giá: Ấu trĩ!

Trình Khuê đã đáp đúng 17 đề.

Chỉ kém một đạo đề sẽ đuổi kịp Trình Khanh.

Tuy rằng quản sự nói, giải được 30 đạo đề liền có bạc thưởng, có thể gặp được Thẩm Học Đạo, cũng không hạn chế nhân số, nhưng do Du Tam cố tình nhằm vào, Trình Khanh và Trình Khuê trước mắt đã hình thành cục diện tỷ thí.

Không biết ai ở trong đám người vây xem khe khẽ nói nhỏ, giải thích thân phận lai lịch của hai người, làm mọi người càng kích động!

Hai tiểu lang này, đều là nhị phòng Trình thị, là đường huynh đệ……quan hệ gia đình phức tạp nan giải, chú định đôi đường huynh đệ này sẽ phải cạnh tranh lẫn nhau.

Trình Khanh không đợi được Đề Toán Học bổ sung, bất đắc dĩ đem tầm mắt chuyển dời đến đố đèn và câu đối.

Bản thân nàng không am hiểu mấy thứ này, cho nên ngay từ đầu đã không suy xét kiểu đề này.

Nhưng ‘ Trình Khanh ’ giống như lại rất am hiểu…… Trình Tri Viễn mang theo ‘ Trình Khanh ’ đọc sách biết chữ, không đọc tứ thư ngũ kinh tổng phải dùng các tri thức khác tống cổ thời gian, hai cha con cũng từng giải đố đối câu, còn thích nghiên cứu kì phổ, cờ nghệ của‘ Trình Khanh ’ giống như cũng không tồi.

Kiến thức học thuật của ‘ Trình Khanh ’ còn rất hỗn tạp, đông một cây gậy, tây một búa, Trình Tri Viễn cũng thực phóng túng nữ nhi.

Trình Khanh tiếp thu ký ức của nguyên chủ, tri thức nguyên chủ học được tự nhiên cũng thuộc về nàng —— ngoại trừ thư pháp, nàng thực không thích cảm giác thân thể bị ý thức tàn lưu của người khác thao tác, cho nên ‘ Trình Khanh ’ viết chữ nhỏ rất xinh đẹp, chữ viết của nàng lại thảm không nỡ nhìn.

Nàng cảm thấy chính mình sẽ không biết đối câu đối, nhưng vừa nhìn thấy câu đối, trong lòng nàng liền ngo ngoe rục rịch.

Trình Khanh có chút kháng cự. Nhiều năm trải qua làm nàng có thói quen khống chế hết thảy, nếu quá mức ỷ lại vào năng lực không thuộc về chính mình, ngày nào đó bỗng nhiên biến mất vậy phải làm sao bây giờ?

Đề Toán Học đáng tin cậy, nhưng không đủ 30 câu, Trình Khanh bị bắt phải chuyển dời tầm mắt đến đố đèn và câu đối.

Sau đó sự tình làm Du Tam hoàn toàn thất vọng đã xảy ra, tiểu tử Trình Khanh này không chỉ biết giải đề Toán Học, đối câu đối lại cũng có thể đúng!

Câu đối so ra kém viết văn chương cẩm tú, khoa khảo tuy cũng không thi đến, nhưng cũng thực cần kiến thức. Ngâm thơ đối chữ từ trước đến nay đều đặt ở cùng nhau, ngâm thơ ở phía trước, đối chữ ở phía sau, đây là tài hoa hạng nhất.

Trình Khanh liên tiếp đối đúng chín đề, bánh trung thu trước mặt nàng biến thành 27 cái.

Chỉ còn thiếu 3 đạo đề, nàng có thể hoàn thành thành tựu giải 30 đạo đề, thắng được trăm lượng bạc ròng khen thưởng, sau khi nàng từ bỏ đề Toán Học, biểu hiện xuất sắc, đám người vây xem đối với nàng đã có đổi mới.

Ngay cả Hà Uyển cũng không nhịn được nhìn Trình Khanh thêm vài lần.

Dung mạo bình thường, bộ dáng không thay đổi, thứ thay đổi chính là cái nhìn của người khác.

Giờ này khắc này, Trình Khuê chỉ đáp đúng 24 đạo đề, trên trán thiếu niên có mồ hôi tinh mịn thấm ra, thiếu niên mười mấy tuổi tâm hiếu thắng mạnh nhất, huống chi đối thủ của hắn còn là Trình Khanh!

Nếu ở trước mặt mọi người bại bởi Trình Khanh, cũng quá mất mặt!

Chẳng lẽ muốn hắn đi giải thích với mỗi người, nói Trình Khanh là kiếm đi nét bút nghiêng dựa vào đề Toán Học dẫn đầu?

Trình Khuê loạn tâm!

Tâm vừa loạn, suy nghĩ tự nhiên không tập trung, tốc độ giải đề liền chậm đi, thật sự là tuần hoàn ác tính.

Trình Khanh nhân cơ hội lại bắt lấy một đề, nhìn bánh trung thu cao cao trên bàn nàng, mũi Du Tam đều tức muốn lệch.

Trong đám người, Hà lão viên ngoại rất có vài phần đắc ý:

“Lão phu cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn lầm người, Uyển nương, cháu nói có phải hay không?”

Tài hoa thật sự có thể điểm tô cho bề ngoài một người.

Hà Uyển không có phản bác lời ông nội nói, Trình Khanh giống như thật sự sắp thắng.

Có thể một hơi giải ra 30 đạo đề, ai dám nói trong bụng Trình Khanh vô tài?

Tài có, trí có, chuyện mà chính mình làm không được, hà tất ghen với người khác!

Du Tam trừng mắt, bên trong toàn tơ m.á.u đỏ, tất cả đều là do bị Trình Khanh chọc giận.

Trình Khanh ngay từ đầu biểu hiện ra chỉ biết làm Đề Toán Học, khiến bọn họ đều bị mê hoặc, cho rằng Trình Khanh ở trên những mặt khác đều kém, Du Tam lại phát động đồng môn đi đoạt lấy Đề Toán Học, cản trở Trình Khanh thắng.

Nào biết Trình Khanh cũng biết đối câu đối, ngược lại là Du Tam vác đá nện vào chân mình, hắn đoạt phải Đề Toán Học khó ở, trước mắt bánh trung thu trên bàn mới chỉ có 14 cái, vừa lúc là một nửa của Trình Khanh……

Mà Trình Khuê, cũng bị Trình Khanh nhiễu loạn suy nghĩ.

Thật sự phải trơ mắt nhìn Trình Khanh thắng sao?

Du Tam chuyển con mắt nghĩ đối sách, Trình Khanh đâu thèm để ý đến hắn, chỉ còn hai đạo đề là có thể thắng, nàng đương nhiên muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm.

Quản sự cũng muốn chụp m.ô.n.g ngựa Du Tam, nhưng trước mắt bao người tổng không thể đưa đáp án cho Du Tam nha, Trình Khanh lại là con cháu Trình thị, quản sự cũng không dám bất công, đèn lồng trên tường đã giải đáp được quá nửa, dựa theo quy củ cần bổ sung thêm đề mới.

Đề mới càng khó hơn.

Nhưng có Đề Toán Học.

Trình Khanh cũng không khó xử chính mình, không tiếp tục đối câu đối, mà giải hai Đề Toán Học, hoàn thành 30 đề!

“Chúc mừng Trình Khanh công tử, ngài thắng được trăm lượng bạc, cũng thắng được cơ hội gặp Thẩm Học Đạo.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play