Hoàng Hậu rũ mí mắt xuống, "Bệ hạ nếu muốn thi ân, không bằng truy phong Triệu tiệp dư thành Khang phi đi, Triệu tiệp dư đi được cũng có thể diện một chút."
Đức tần là đứng đầu chín tần.
Khang phi là phong hào thứ hai từ dưới lên trong tám phi, vừa lúc đè ở phía trên Ninh phi.
Hoàng Hậu hoặc là mặc kệ, đã quản, liền có tám phần nắm chắc hoàng đế sẽ đồng ý.
Hoàng đế hiện tại đầy bụng áy náy, tổng phải có nơi phát tiết.
Chỉ là áy náy này có phải nhằm vào Triệu tiệp dư hay không, Hoàng Hậu cũng lười miệt mài theo đuổi.
Quả nhiên hoàng đế không chần chờ lâu lắm, nhả ra đồng ý kiến nghị của Hoàng Hậu.
Sáng sớm hôm sau, ý chỉ đã hạ xuống, nghe nói hoàng đế truy phong Triệu tiệp dư thành Khang phi, Ngũ hoàng tử mơ màng hồ đồ cũng có một lát thanh minh.
Thế này cũng quá ngoài ý muốn, Ngũ hoàng tử cho rằng mẫu phi nhiều nhất sẽ lấy tần vị hạ táng.
Lưu thái giám đến truyền lại dặn dò của hoàng đế, nói đây là ý tứ của Hoàng Hậu nương nương.
Ngũ hoàng tử bừng tỉnh đại ngộ.
Xem ra Hoàng Hậu nương nương thật là không có việc gì, phụ hoàng thế nhưng đi trưng cầu ý kiến của Hoàng Hậu nương nương.
Phân vị của Triệu tiệp dư khi sinh thời là Hoàng Hậu nương nương cấp, sau khi c.h.ế.t lễ tang trọng thể cũng là Hoàng Hậu nương nương cấp, truy phong thành Khang phi, Triệu tiệp dư liền có tư cách táng nhập vào đế lăng.
Tuy rằng không có tư cách hợp táng cùng hoàng đế, chỉ phụ táng, nhưng chỉ cần Đại Ngụy không vong, là có thể cùng chung hương khói với đế lăng!
Hốc mắt Ngũ hoàng tử nóng lên.
"Nhi thần khấu tạ ân điển của phụ hoàng và mẫu hậu."
Ngũ hoàng tử thiệt tình thành ý đập đầu mấy cái vang dội, chỉ có chính hắn biết, đập đầu này là hướng về phía Hoàng Hậu nương nương.
Hắn đã có mấy tháng không gặp mẫu phi, mẫu phi bị bệnh từ khi nào, các ngự y đã trị như thế nào, Ngũ hoàng tử đều muốn biết.
Ngũ hoàng tử nhắc tới việc này, các cung nhân hầu hạ Triệu tiệp dư liền quỳ đầy đất, khóc đến ai thiết vạn phần.
Triệu tiệp dư chính mình xuất thân cung nữ, có thể hiểu khó xử của các cung nhân, tính tình lại thành thật ôn hoà hiền hậu, rất ít làm giá trước các cung nhân.
Cung nhân tâm khí cao ngạo không cam lòng hầu hạ một Tiệp Dư nương nương yếu đuối vô sủng, đã sớm nghĩ biện pháp điều đi nơi khác, những năm gần đây, người có thể an tâm lưu tại bên Triệu tiệp dư, đối với Triệu tiệp dư còn tính là trung tâm.
Ngũ hoàng tử hỏi bệnh Triệu tiệp dư, mấy cung nhân khóc lóc kể lại toàn bộ việc Triệu tiệp dư trước đó bị người xoa bóp.
"Bọn nô tỳ đau lòng nương nương, nhưng nương nương không cho nô tỳ nói cho điện hạ."
"Nương nương bị bệnh, nô tỳ đi chủ điện cầu Ninh phi khai ân, chuẩn nương nương thỉnh ngự y, Ninh phi để nô tỳ quỳ ở cửa nửa ngày, cũng chưa nhả ra."
"Thân mình nương nương không tốt, còn phải kéo thân thể bệnh tật đi gác đêm cho Ninh phi, cả ngày cả đêm đều không thể ngủ."
"Điện hạ, nương nương sống quá khổ, hiện giờ đã đi, nhưng thật ra ——"
Cung nhân một bên nói một bên khóc, nói đến mặt sau, đã nói không lựa lời.
Hiện giờ đi, nhưng thật ra là giải thoát.
Ngũ hoàng tử ở trong lòng bổ sung lời nói cuối cùng của cung nhân.
Hắn vẫn luôn biết mẫu phi sống khổ, cho nên ngoan ngoãn làm tuỳ tùng cho tứ hoàng tử, hy vọng Ninh phi có thể bớt lăn lộn mẫu phi.
Nhưng ở địa phương hắn không nhìn thấy, mẫu phi phải chịu khổ, so với trong tưởng tượng của hắn còn nhiều hơn!
Ngũ hoàng tử bi thương, thân là con cái, không thể báo thù cho mẫu thân, chỉ mơ màng hồ đồ lâm vào bi thương, mẫu phi ở dưới suối vàng có biết, sao nhắm mắt được?
Ngũ hoàng tử lấy tay áo lau mắt, đi đến điện thờ phụ.
Ninh phi đợi một đêm mới đợi được Ngũ hoàng tử tới, đã sớm sắc mặt xanh mét.
Nhưng nghĩ hỏi thăm tin tức, còn khô cằn nói hai câu khuyên giải an ủi, bảo Ngũ hoàng tử nén bi thương.
Đôi mắt Ngũ hoàng tử huyết hồng:
"Đa tạ Ninh mẫu phi quan tâm, mẫu phi sinh thời tuy không được sủng ái, phụ hoàng lại nguyện ý cho mẫu phi sau khi c.h.ế.t được hưởng lễ tang trọng thể, nhi thần nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Ninh mẫu phi sẽ ở trước mặt phụ hoàng nói ngọt."
Nghe Ngũ hoàng tử nhắc tới Triệu tiệp dư sau khi c.h.ế.t được nhận lễ tang trọng thể, Ninh phi cũng không cho là đúng.
Triệu tiệp dư vô sủng cả đời, hoàng đế có lẽ chỉ cho phân vị chiêu nghi hạ táng.
Ninh phi làm bộ làm tịch truy vấn hai câu, Ngũ hoàng tử lại nói Triệu tiệp dư được truy phong thành ‘ Khang phi ’, sau khi lo việc tang ma sẽ được táng nhập vào đế lăng.
"Ngươi nói cái gì?!"
Ninh phi thất thủ đánh nghiêng chung trà trong tay.
Ngũ hoàng tử còn sợ nàng chịu kích thích không đủ lớn, lại cường điệu thêm một lần: "Ninh mẫu phi, nhi thần đột nhiên nghe nói cũng ngoài ý muốn, không ngờ hoàng ân mênh m.ô.n.g cuồn cuộn, mẫu phi thế nhưng có thể ấn phân vị Khang phi táng nhập vào đế lăng."
Ninh phi đã tức giận đến đầu choáng váng não trướng.
Đại Ngụy cung đình thiết lập tám phong hào phi: hiền, thục, trang, kính, huệ, thuận, khang, ninh.
Khang phi liền vừa lúc đè ở phía trên Ninh phi.
Triệu tiệp dư thừa sủng mười mấy năm, ngoại trừ sinh hạ Ngũ hoàng tử, còn có công lao gì khác?
Có tài đức gì, có thể lấy phi vị hạ táng!
Huống chi, còn là Khang phi…… Vừa lúc liền áp Ninh phi một đầu, Ninh phi phảng phất bị vô cùng nhục nhã.
Thủ hạ bại tướng như Triệu tiệp dư, bị Ninh phi xoa bóp cả đời, sau khi c.h.ế.t lại cách ứng Ninh phi như vậy.
Ngũ hoàng tử thấy biểu tình Ninh phi liền biết đối phương suy nghĩ cái gì.
Hắn chậm rãi rời khỏi điện thờ phụ, quả nhiên nghe thấy được bên trong có âm thanh đập đồ.
Ninh phi tự cho mình rất cao, nghe xong tin tức này, khẳng định sẽ tức điên.
Nhưng đây cũng không phải bản thân Ngũ hoàng tử đang báo thù cho mẫu thân, mà là ỷ vào ơn trạch của Hoàng Hậu nương nương.
Ngũ hoàng tử nhớ tới khi ở phủ Trưởng công chúa Hội Thưởng Mai, Tiêu Vân Đình đã nói qua, không vì chính mình suy xét, cũng nên vì Tiệp Dư nương nương suy xét…… Mẫu phi, nhi thần sẽ không bỏ qua cho kẻ thù.
……
Trình Khanh ngủ một ngày một đêm, mới hoãn lại tinh thần.
Nàng vừa mới tỉnh lại, Mạnh Hoài Cẩn đã tới cửa, Trình Khanh thế mới biết Triệu tiệp dư trong cung đã qua đời.
Ngũ hoàng tử thật là đáng thương, thật vất vả mới có cơ hội xuất đầu, mẫu thân lại không còn.
Trình Khanh tâm sinh thương hại, lòng lại đầy căm phẫn, "Sinh thời ủy khuất, sau khi c.h.ế.t đền bù, vẫn là kiểu cũ."
Hoàng đế làm loại sự tình này rất quen thuộc.
Trước kia đối với Trình Dung chính là như vậy, rõ ràng có năng lực cứu mệnh Trình Dung, lại trơ mắt nhìn Trình Dung thắt cổ tự vẫn mà chết, đợi sau khi Trình Dung c.h.ế.t liền cho phong hào ân chuẩn hậu táng.
Triệu tiệp dư ở trong cung vô sủng nhiều năm, khiến Ngũ hoàng tử cũng chỉ có thể làm tuỳ tùng cho tứ hoàng tử, có tài học lại phải giấu không dám thi triển, có thể tưởng tượng mẫu tử Triệu tiệp dư mấy năm nay sống khổ như thế nào.
Mặc kệ là làm trượng phu hay là làm phụ thân, hoàng đế đều không đủ tiêu chuẩn.
Mạnh Hoài Cẩn nghĩ đến tin tức chính mình nhận được, cũng muốn cười lạnh, Ngũ hoàng tử lúc này hẳn là kết thù với mẫu tử Ninh phi không c.h.ế.t không thôi.
"Tiểu lang, Ngũ hoàng tử cực kỳ thông tuệ, một khi cho hắn cơ hội xuất đầu, hắn sẽ không bao giờ cam tâm bừa bãi vô danh một lần nữa, vụ án yếm thắng lần này, Thục phi và đại hoàng tử hoặc có liên lụy, hoặc sẽ không chân chính thương gân động cốt, ngược lại là Ninh phi bên kia, tứ hoàng tử không còn dùng được……Việc này đối với chúng ta tới nói cũng không phải là chuyện tốt."
Ninh phi và tứ hoàng tử xui xẻo, người cạnh tranh vị trí thái tử lại mất đi một cái, tình thế trong cung cũng sẽ biến hóa, nếu Trình Khanh tưởng thế Trình Dung báo thù, đây thật đúng là không phải chuyện tốt.
Trình Khanh từ lời của Mạnh Hoài Cẩn nghe ra chút hương vị khác:
"Sư huynh xem trọng Ngũ hoàng tử sao?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT