Nếu không phải Trình Khanh ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ làm đại hoàng tử cần thiết nhìn thẳng vào sự thật Trình thị Nam Nghi đã quật khởi, đại hoàng tử và Thục phi căn bản là không nhớ nổi cái c.h.ế.t của Trình Dung.

Dù cho nhớ tới, cũng oán trách, oán Trình Dung không đủ cẩn thận, mới làm người có cơ hội thừa nước đục thả câu; oán Trình Dung quá mức cương liệt, một dải lụa trắng treo cổ, không cho đại hoàng tử cơ hội đền bù.

Hai mẫu tử bàn bạc một phen, đại hoàng tử mấy năm nay sống cũng không tốt, mắt thấy bọn đệ đệ phía dưới một đám lớn, một tam hoàng tử mẫu phi thất sủng nhiều năm đều sắp áp đến trên đầu hắn, nơi nào ngồi được.

Chỉ cần tưởng tượng đến Trình thị khả năng trộm ghi hận hắn, không biết khi nào sẽ trả thù hắn, đại hoàng tử thực sự có hơi chút cuộc sống hàng ngày khó an.

Đại hoàng tử hướng Thục phi xin chủ ý, Thục phi ý niệm vừa chuyển:

"Vấn đề này bởi vì nữ nhi Trình thị dựng lên, muốn cởi bỏ, còn phải dừng ở trên người nữ nhi Trình thị."

Đại hoàng tử trong lòng vừa động.

Nữ nhi Trình thị không làm thiếp, chính mình đã có chính phi, muốn dùng trắc phi an trí nữ nhi Trình thị khẳng định không được.

Nhưng nhà ngoại chính mình còn có hai biểu đệ chưa cưới vợ, Hầu phủ công tử, cùng tỷ của Trạng Nguyên đúng là môn đăng hộ đối.

Hai nhà kết thân, thù hận tự nhiên chậm rãi phai nhạt.

Đại hoàng tử cảm tạ Thục phi đề điểm: "Mẫu phi thật là người tâm phúc của nhi tử!"

Làm cháu trai nhà mẹ đẻ đi cưới nữ nhi Trình thị cũng không tồi, có thể thế hoàng nhi giải quyết một cái tai hoạ ngầm, còn có thể mượn sức Trình Khanh. Thục phi ở trong hậu cung cũng có thể nghe được tin tức trên triều, hiện tại người khác đều nói điềm lành ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ có thể xuất hiện ở trong lúc kim thượng chấp chính là ông trời tán thành đối với kim thượng, vậy nếu Trình Khanh thân cận hoàng nhi nàng, có phải sẽ chứng minh hoàng nhi nàng cũng có chân long chi khí, là người được chọn của vị trí Thái Tử hay không?

Tưởng tượng như vậy, Thục phi đối với hai tỷ tỷ chưa gả của Trình Khanh liền tràn ngập hảo cảm!

Có thể ở trong cung sinh tồn xuống dưới đều là người mũi nhọn, đại hoàng tử và Thục phi đã nhắm ngay hướng gió, muốn đi theo xào nhiệt, hoàng tử khác cũng không ngốc.

Nhị hoàng tử từ trước đến nay không có gì lui tới cùng Trình thị, đột nhiên tưởng dựa đi lên cũng không tìm thấy đề tài, tam hoàng tử đã sớm ném cành ôliu qua, không được đến đáp lại,

Tứ hoàng tử lại đã từng gặp qua Trình Khanh ở Đại Từ Bi Tự.

Tứ hoàng tử nói phải báo ân cho Trình Khanh, trong khoảng thời gian trước cũng không có động tĩnh.

Trình Khanh trúng liền sáu nguyên thành tân khoa Trạng Nguyên, tứ hoàng tử lại nhớ tới việc này.

Sau khi đại điển Truyền Lư kết thúc, tứ hoàng tử trực tiếp đi Kiều phủ, tìm Kiều Ánh Chân.

"Biểu muội, nàng không phải nói lễ cập kê muốn mời tiểu thư Trình gia tới xem lễ sao, đã phát thiệp cho các nàng chưa? Nếu có tính toán này, vẫn nên sớm đưa thiếp mời đi, hôm nay Trình Khanh trúng Trạng Nguyên, ta sợ qua hôm nay, thiệp muốn mời tiểu thư Trình gia tới cửa làm khách sẽ rất nhiều."

Hôn sự của bản thân Trình Khanh chưa có tin tức.

Hai tỷ tỷ cũng chưa gả.

Ba tỷ đệ đều là đối tượng liên hôn cực tốt, ngạch cửa Trình gia đều phải bị người đạp vỡ.

Tứ hoàng tử ở Hoàng Cực điện chính mắt nhìn thấy phụ hoàng đã coi trọng Trình Khanh như thế nào, tự nhiên sẽ không cuồng vọng đến coi Trình Khanh là không khí, nếu ban đầu đã có quan hệ, vậy tăng mạnh một chút đi!

Kiều Ánh Chân dỗi nói: "Thiệp ta đã sớm đưa đi Trình gia, hai vị tỷ tỷ Trình gia cực tốt, tự mình hồi âm cho ta, nói muốn tới tham gia lễ cập kê của ta, nếu chờ tới khi biểu ca nhắc nhở mới đi làm, rau kim châm đều đã lạnh!"

Hiện tại mới đưa thiệp cho hai vị tỷ tỷ Trình gia, người ta thu cũng chưa chắc sẽ tới nha.

Kiều Ánh Chân từng được Trình gia trợ giúp, Trình Khanh trúng Trạng Nguyên, Kiều Ánh Chân thực cao hứng vì Trình gia.

Tứ hoàng tử chỉ cười, biểu muội chính là giận hắn cũng cực kỳ đáng yêu.

Cảnh xuân tháng ba vừa lúc, hai người ở trong đình nói nói cười cười, Kiều Tam Nương xa xa nhìn, cũng không có tiến lên quấy rầy.

Tỳ nữ Kiều Tam Nương vì tiểu thư nhà mình cảm thấy không đáng giá: "Tiểu thư mới là tứ hoàng tử phi tương lai, Tứ tiểu thư tổng một mình bá chiếm điện hạ, một chút đều không suy xét cho tiểu thư."

"Im miệng, nói bậy cái gì vậy, Tứ tiểu thư và điện hạ ngươi cũng có thể nghị luận?"

Kiều Tam Nương quát lớn tỳ nữ, tỳ nữ mặt lộ vẻ ủy khuất, Kiều Tam Nương nghiêm mặt nói: "Ta vì sao có thể làm tứ hoàng tử phi, kia đều là nương nương và điện hạ sợ tứ muội ở chỗ nữ nhân khác chịu ủy khuất, nếu ta làm tứ hoàng tử phi cũng khiến tứ muội chịu ủy khuất, nương nương và điện hạ sẽ không tha cho ta, chính ta cũng sẽ hổ thẹn. Ngươi cũng đã hầu hạ ta nhiều năm như vậy, nếu còn nói năng linh tinh, ta về sau cũng không dám mang ngươi gả đi phủ hoàng tử!"

Tỳ nữ lập tức quỳ trên mặt đất nhận sai.

Kiều Tam Nương không có kêu đứng lên, nhìn dáng vẻ là g.i.ế.c gà dọa khỉ, làm người bên người chính mình đều phải nhớ kỹ.

Chuyện phát sinh ở bên này của Kiều Tam Nương, Kiều Ánh Chân và tứ hoàng tử không biết, lại bị nội giám đi theo tứ hoàng tử ra cung xem ở trong mắt, chờ sau khi tứ hoàng tử rời đi Kiều phủ, nội giám liền một năm một mười nói lại cho tứ hoàng tử nghe.

Tứ hoàng tử không tỏ ý kiến:

"Nhìn tiếp đi."

Tứ hoàng tử tuy rằng đồng ý Kiều Tam Nương làm chính phi, hiện giờ cũng không phải trăm phần trăm tín nhiệm Kiều Tam Nương.

Hiền huệ rộng lượng là có thể giả vờ, nếu hắn không phái người nhìn chằm chằm một chút, chờ Ánh Chân biểu muội ăn mệt lại muốn truy cứu cũng đã chậm.

Nhưng nghĩ đến biện pháp Ninh phi dạy hắn trấn an thê thiếp, tứ hoàng tử vẫnlà ghi tạc trong lòng.

Từ ngày này trở đi, tứ hoàng tử phái người đưa thứ gì cho Kiều Ánh Chân, cũng sẽ tiện thể mang theo cho Kiều Tam Nương một phần.

Đây là tứ hoàng tử nguyện ý vì Kiều Tam Nương phí tâm.

Về phần yêu đương, tạm thời thật đúng là không phát sinh ở trên người tứ hoàng tử, hắn đường đường là một hoàng tử, nào có nhiều thời gian nói chuyện yêu đương như vậy, có một Kiều Ánh Chân đã đủ rồi!

Tứ hoàng tử đã nghĩ tới biện pháp tiếp cận Trình Khanh.

Trình Khanh bên kia là thật sự rất bận.

Ngày thứ hai sau đại điển Truyền Lư, Trình Khanh phải lấy thân phận Trạng Nguyên đi Lễ Bộ tham gia ‘ Ân Vinh Yến ’.

Đây là giao tế đầu tiên tân khoa tiến sĩ tiến vào quan trường, ở trong yến hội còn có thể nói chuyện cùng thủ phụ, sau này sẽ không có được cơ hội như vậy.

Sáng sớm, Thôi Ngạn và Chu Hằng đã tới tìm Trình Khanh, cộng thêm Đổng Kính Thu, bốn người hẹn nhau đi dự tiệc.

Hôm qua sau đại điển Truyền Lư, Thôi Ngạn và Chu Hằng đều kích động suốt đêm không có ngủ.

Thôi Ngạn là suy xét bao lâu sau sẽ đón cha mẹ và muội muội lên kinh.

Chu Hằng lại nghĩ đến hôn ước cùng Thôi Ngũ Nương.

Tiền đồ của Thôi Ngạn và Chu Hằng đều không sai biệt lắm, đặt ở trước mặt hai người chỉ có hai lựa chọn: thi làm thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện hoặc sớm ngày thụ quan phân phối đến các nha môn.

Mặc kệ là một loại tiền đồ nào, hai người đều là quan nghèo.

Nếu muốn dựa vào bổng lộc ở kinh thành nuôi sống cả gia đình tương đối khó, khó tránh khỏi phải vận dụng của cải.

Thôi Ngạn vừa trúng tiến sĩ, cạnh cửa Thôi gia đã được sửa lại, đáng tiếc trước kia bị Thôi Bằng làm như vậy, Thôi Ngạn bên này không có của cải gì—— hài tử đáng thương này không biết cha mẹ hắn mỗi ngày trông nửa nhà ở gạch vàng ngủ, hiện giờ còn đang suy nghĩ xem chính mình có thể nuôi sống cha mẹ và muội muội hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play