Mai phu nhân thập phần khí phách, "Không cần, trước khi tới Hầu phủ, lão gia nhà ta đã đem việc này phó thác cho ta toàn quyền xử lý, chính ta có thể làm chủ."

Thế tử phu nhân bị nghẹn.

Ngay cả thế tử phu nhân, một hơi vì Dương thế tử sinh ba đứa con vợ cả, vì Hầu phủ làm trâu làm ngựa nửa đời, cũng không dám nói có thể hoàn toàn làm chủ được Hầu phủ —— nếu thế tử phu nhân có thể làm chủ, đã sớm viết một tờ hưu thư ném tới trên mặt Mai Kiêm Gia, nơi nào dựa theo Dương thế tử dặn dò ở tại đây nét mực cùng Mai phu nhân.

Mai phu nhân chỉ là kế thê, nơi nào có thể diện nói thế cha con Mai hàn lâm và Mai Kiêm Gia làm chủ? Thật coi chính mình là mẫu thân ruột của Mai Kiêm Gia sao!

Thế tử phu nhân không nghĩ thấy Mai phu nhân kiêu ngạo, nói thẳng không cố kỵ nhắc nhở một phen thân phận xấu hổ của Mai phu nhân, là kế mẫu không phải mẫu thân ruột, hiện tại một lòng vì Mai Kiêm Gia hết giận, Mai Kiêm Gia thuận lợi hòa li, có thể tái giá một lang quân tốt tự nhiên giai đại vui mừng, nếu tái giá không trôi chảy, chỉ sợ sẽ không trách cha ruột Mai hàn lâm, mà lại trách kế mẫu Mai phu nhân xen vào việc người khác không có tâm tốt.

"Bà thông gia, nếu dựa vào tính nết Kiêm Gia, nàng có thể hòa li một lần cũng có thể hòa li lần thứ hai, trong nhà có kế nữ không an phận như vậy, bà thông gia cũng nên suy xét vì nữ nhi ruột của chính mình, cùng là nữ nhi Mai gia, tương lai ai dám cầu thú mai Nhị tiểu thư? Còn có thanh danh làm quan của Mai đại nhân, hậu trạch không yên ổn, Mai đại nhân cũng không thể chuyên chú con đường làm quan hăm hở tiến lên……"

Thế tử phu nhân nói một chuỗi dài, từng câu đều là lời từ đáy lòng, nơi chốn là vì suy xét cho Mai phu nhân.

Người đều là ích kỷ, thế tử phu nhân không tin thiên hạ có kế mẫu thiệt tình yêu thương hài tử của nguyên phối.

Thế tử phu nhân nói đến miệng khô lưỡi khô, lại thấy Mai phu nhân nhìn chằm chằm chung trà trong tầm tay suy nghĩ xuất thần, thế tử phu nhân không khỏi cất cao âm thanh:

"Bà thông gia cần phải suy xét thật kỹ——"

Mai phu nhân đứng lên, đánh gãy nàng: "Là phủ Trường Hưng Hầu phải suy xét cho kỹ, hai nhà hoà bình chia tay là tốt nhất, nếu Hầu phủ nhất định phải dây dưa, Mai gia chỉ có thể nhờ nha môn Thuận Thiên Phủ tham gia, để nha môn phán Kiêm Gia và lệnh lang hòa li!"

Thế tử phu nhân từng trận choáng váng.

Mai hàn lâm rốt cuộc là cưới vị tục huyền này trở về từ nơi nào, chẳng lẽ không nghe hiểu tiếng người?

Mai phu nhân sợ không chọc c.h.ế.t thế tử phu nhân, còn ở trước mặt đối phương nói thầm:

"Không nghĩ tới phủ Trường Hưng Hầu nghèo thành như vậy, luyến tiếc trả lại của hồi môn cũng thôi đi, còn muốn tìm ra nhiều lý do như vậy, thêm lên mới bao nhiêu bạc, Mai gia lại không chuẩn bị lấy về của hồi môn —— quả nhiên người càng không biết xấu hổ, càng nói chính mình coi trọng thể diện."

Thế tử phu nhân thật sự không chống đỡ nổi, đương trường liền đau đầu, nhắm mắt lại được bọn tỳ nữ Hầu phủ đỡ đi xuống.

Mai phu nhân vỗ vỗ tay áo cũng không có tro bụi, cười lạnh một tiếng, "Chỉ có chút bản lĩnh này, cũng xứng khua môi múa mép đấu cùng lão nương, hừ!"

Mai phu nhân đại hoạch toàn thắng, g.i.ế.c thế tử phu nhân quân lính tan rã.

Cãi cọ hai ba hồi như thế, phủ Trường Hưng Hầu rốt cuộc cũng ý thức được Mai Kiêm Gia quyết tâm hòa li.

Hiện giờ đặt ở trước mặt phủ Trường Hưng Hầu chỉ có hai con đường, một là giống như Mai gia nói rất đúng, hảo tụ hảo tán, không làm bằng hữu cũng không đến mức thành địch nhân; hai là kiên quyết không đồng ý hòa li, Mai gia nhờ nha môn Thuận Thiên Phủ tham gia, hai nhà công kích lẫn nhau, từng bên có tổn thất, từ đây kết thù!

"Dương gia vẫn là thỏa hiệp, hiện giờ rốt cuộc chịu cùng Mai gia bàn bạc chuyện hòa li, Mai tiểu thư sắp thoát khỏi hôn nhân không hạnh phúc, đáng giá uống một chén!"

Tin tức là Mai phu nhân phái người truyền cho Trình Khanh.

Mai phu nhân không phải vì khoe ra năng lực làm việc mạnh mẽ của chính mình, mà là để Trình Khanh biết sự tình đang trong quá trình giải quyết, để Trình Khanh không cần lo lắng —— Trình Khanh là thật sự lo lắng cho Mai tiểu thư, Mai gia cũng tin nàng thật lòng lo lắng, sau khi thi hội số lần Trình Khanh đi Mai phủ không có nhiều như đi Chương phủ, quan hệ cùng Mai hàn lâm đồng dạng không mới lạ.

Tuy rằng người khác đều nói là Chương thị lang kiên trì chọn nàng làm Hội Nguyên, Mai hàn lâm thưởng thức Hội Nguyên khác, cuối cùng còn nháo tới ngự tiền xin Hoàng Thượng làm chủ, Trình Khanh một chút đều không ngại.

Nàng tin tưởng vững chắc Mai hàn lâm không phải là không nghĩ chọn nàng làm Hội Nguyên, chỉ là Mai hàn lâm không thể chọn.

Nếu chọn sẽ có người nghi ngờ dìu dắt hậu bối đồng hương, tương lai sau khi Trình Khanh đi vào quan trường, người khác cũng sẽ nghi ngờ ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ nàng trộn lẫn hơi nước……

Quan chủ khảo thi hội là sai sự rất nguy hiểm, ngăn nắp là ngăn nắp, lại thường xuyên xảy ra chuyện.

Chuyện vì làm quan chủ khảo thi hội mà vứt bỏ tánh mạng, ở hơn một trăm năm sau khi Đại Ngụy kiến quốc chỉ phát sinh đúng một lần.

Nhưng mỗi ba năm lại có một lần thi hội, sao có thể nhiều lần trôi chảy được, quan chủ khảo không chết, cũng có người bị cách chức điều tra, làm quan chủ khảo thi hội chân chính là công tác nguy cơ cao, nguy hiểm và vinh quang cùng làm bạn!

Mai hàn lâm cũng vô cùng cơ trí, trước thi hội vẫn luôn đóng cửa từ chối tiếp khách, trong thi hội lại hiểu được tị hiềm, làm như vậy tuy rằng không có được nhóm cống sĩ trúng tuyển yêu thích như Chương thị lang, lại cũng ít rất nhiều phiền toái.

Thiếu một chút học sinh thân cận thật là tiếc nuối, nhưng diễn xuất của Mai hàn lâm đều được hoàng đế xem ở trong mắt, mất đi học sinh khuynh mộ thân cận, lại được đến tín nhiệm của hoàng đế.

Trình Khanh vì tin tức Mai phu nhân phái người báo cho mà cao hứng, Đổng Kính Thu hai ngày này cố tình lưu tâm, đích xác cũng không nghe được có người bịa đặt Trình Khanh và Mai tiểu thư có tư tình, miễn cưỡng tính vừa lòng:

"…… Quá tiện nghi cho Dương gia!"

"Dương gia hành sự như vậy, gian nan của bọn họ còn ở phía sau, không đáng chúng ta dành tinh lực so đo."

Ngày sau chính là thi đình, Trình Khanh cố ý mời Mạnh Hoài Cẩn tới nói cho mấy người một chút những việc cần chú ý trong thi đình, nàng xem như đã được dự định cho vị trí Trạng Nguyên, Đổng Kính Thu, Thôi Ngạn và Chu Hằng còn chưa có tin tức.

Thi đình sẽ không rớt, nhưng có phân chia giáp một, giáp hai và giáp ba.

Giáp một chỉ có ba người, là Trạng Nguyên, Bảng Nhãn và Thám Hoa, sau thi đình trực tiếp tiến vào Hàn Lâm Viện làm quan, tiến sĩ giáp hai có thể thi thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện, giáp ba chỉ có thể tính đồng tiến sĩ, giống nhau đều là sung quân địa phương đi nhậm chức tri huyện.

Tốt nhất vẫn là đừng lưu lạc đến giáp ba đi, giáp ba đồng tiến sĩ có người làm được quan lớn, nhưng so với giáp một, giáp hai tới nói tỉ lệ quá nhỏ, chưa đi đến Hàn Lâm Viện mạ vàng, rất khó có tiền đồ lớn.

Mạnh Hoài Cẩn cũng là người bận rộn, Trình Khanh trước an bài mọi người chờ hắn.

Ở trước khi Mạnh Hoài Cẩn lại đây, Thôi Ngạn trộm nói cho nàng một sự kiện:

"Người phủ tam hoàng tử tới tìm ta, chính là Lý nội giám đã từng đi qua Thôi gia kia."

"Hắn tìm ngươi làm cái gì, thế tam hoàng tử mượn sức ngươi?"

Trình Khanh tò mò, Thôi Ngạn cười lạnh, "Nói cho ta tam hoàng tử thưởng thức ta tuổi trẻ tuấn kiệt, lại nói lúc trước vì Thôi gia chủ trì phân gia khả năng có bất công, nhận lời chờ ta trúng tiến sĩ, có thể một lần nữa giúp Thôi gia phân gia lại."

Trình Khanh lập tức bị chọc tức cười.

"Tam hoàng tử thật đúng là khẳng khái!"

Đây là thật khẳng khái.

Đáng tiếc là khẳng khái lấy bạc Thôi gia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play